Editor: Đào Tử
___________________________
"Mây khe vừa nổi, trời sau gác, Mưa núi sắp qua, gió ngập lầu*.... Cố tiên sinh muốn nhắc nhở ta cái gì?" Thẩm Đường cười nhạt nhìn Cố Trì, mở một vò rượu đưa cho anh ta, nói, "Nhắc nhở của Cố tiên sinh, ta sẽ giúp huynh truyền đạt cho Nguyên Lương."
_(*) Trích Lầu đông thành Hàm Dương - Hứa Hồn
"Không tính là nhắc nhở, trong lòng Kỳ Nguyên Lương cũng rõ ràng."
Cố Trì tiếp nhận vò rượu Thẩm Đường đưa tới.
Lớn cỡ bàn tay, lượng vừa miệng.
Người tửu lượng không quá tốt cũng có thể uống một vò.
Anh ta nói: "Với hiểu biết của tại hạ với Kỳ Nguyên Lương, y trước giờ không thích làm chuyện vô nghĩa, nếu không có lợi, tội gì chạy tới thành Hiếu một chuyến? Vị trí địa lý thành Hiếu đã định địa phương này không sống yên ổn được, y tội gì đi mạo hiểm?"
Gần như tại thời khắc mấu chốt anh ta không hề có động tĩnh.
Cái này cực kỳ bất hợp lý!
Lời Cố Trì tựa như chuyện phiếm.
Thẩm Đường chỉ làm người nghe, không tham dự thảo luận.
Có người cung cấp rượu miễn phí, Cố Trì cũng không khách khí, liên tiếp uống ba bốn vò rượu, uống đến say choáng làm gương mặt tái nhợt trông thêm mấy phần hồng nhuận. Thẩm Đường nói chuyện phiếm với anh ta vài câu, chỗ ngoặt gần đó có gã gia đinh nhìn quanh trái phải.
Khi ánh mắt khóa chặt Cố Trì, đôi mắt bỗng dưng sáng lên.
Hắn bước nhanh chạy lên trước một hơi đến không kịp thở, nhân tiện nói: "Cố tiên sinh, sao ngài ở đây? Chủ nhà của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/1262138/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.