Editor: Đào Tử
________________________________
Đêm nay đã định sẽ không yên bình.
Người đàn ông râu quai nón lạnh lùng, lắng nghe thuộc hạ báo cáo thiệt hại đám cháy lần này gây ra. Lương thảo và vật tư bị thiêu hủy nặng nề, mười phần mất đi chín, dụng cụ công thành hầu như không còn gì —— những thứ này phần lớn làm bằng gỗ, một khi bốc cháy thì không thể sử dụng lại.
So với thiệt hại vật chất, tổn thất nhân sự lại không đáng kể.
Có hơn hai trăm người tử vong, hơn ba trăm người bị bỏng, khoảng hai trăm người bị gia súc giẫm đạp gây thương tích tàn tật, có gần trăm lều bị lửa trên trời rơi xuống đốt cháy.
Người đàn ông râu quai nón âm u hỏi: "Nói xong chưa?"
Thuộc hạ run rẩy trước lời nói cất vụn băng của hắn.
Gượng gạo đáp: "Báo, báo cáo xong rồi ——"
Lời vừa dứt, người đàn ông râu quai nón giận dữ hất tung chiếc bàn thấp trước mặt, mặt mày run lên vì dùng sức quá mạnh, đôi mắt to lăm lăm nhìn khiến thuộc hạ không dám thở mạnh, hắn gầm lên: "Báo cáo xong? Người đâu? Người chạy đi đâu hết rồi?"
Tiếng đồ vật rơi vỡ và tiếng gầm thét hòa quyện.
Trên trán thuộc hạ đổ mồ hôi nóng, không dám nhúc nhích.
Không khí trong chủ trướng nặng nề đến cực điểm.
"Thuộc hạ... Thuộc hạ không ngăn được bọn họ..."
Người đàn ông râu quai nón tùy tiện nắm lấy vật gì đó ném vào đầu thuộc hạ, mắng chửi: "Đồ vô dụng! Bọn chúng có mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/2940120/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.