Editor: Đào Tử
________________________________
Thẩm Đường tỉnh dậy bởi mùi thơm của thức ăn.
Mở mắt ra, thấy trên đầu che một chiếc lá lớn.
Đây là cái gì vậy?
Thẩm Đường ngẩn người trong giây lát, giơ tay gạt nó ra. Không còn bị lá chắn, ánh sáng vàng rực rỡ từ trên cao chiếu xuống, chói lóa khiến cô không thể mở mắt. Thẩm Đường chống một tay xuống đất ngồi dậy, chậm rãi nhận ra tay cô yếu ớt, bụng thì đang kêu ọc ọc như đang diễn cảnh vườn không nhà trống.
Lúc này, trên đầu vang lên giọng nói quen thuộc của một người đàn ông, kèm theo chút vui vẻ nhẹ nhõm: "Thẩm tiểu lang quân cuối cùng cũng tỉnh rồi."
Địch Nhạc cười đùa chen vào: "Ta nói đúng mà, nấu một nồi cháo thịt thơm lừng, Thẩm huynh đói không chịu nổi tự nhiên sẽ tỉnh."
Thẩm Đường: "..."
Nghe thấy cách gọi này, không cần ngẩng đầu cũng biết là ai.
Cô ngồi dậy hỏi: "Chúng ta hiện đang ở đâu đây?"
Vừa tỉnh dậy, đầu cô còn hơi mơ màng.
"Vẫn ở ngoài thành Hiếu."
Thẩm Đường hỏi: "Có tin tức gì của Vô Hối và mọi người không?"
"Đến giờ vẫn chưa có." Kỳ Thiện tiếc nuối lắc đầu, sau đó lại an ủi, "Nhưng Chử Vô Hối và Cộng Thúc Bán Bộ đều là những tay lão luyện trên chiến trường, hai người hợp sức, dù là võ giả võ đảm đêm qua cũng không giữ nổi bọn họ, Thẩm tiểu lang quân không cần lo lắng cho an nguy của bọn họ."
Thẩm Đường đành tạm thời kìm nén sự lo lắng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/2940121/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.