Những cái chết của các loại động vật nhỏ như thỏ, chuột, tựa hồ không tính là sự việc gì.
A Nguyên xem kĩ con thỏ kia, mới có hơi kinh ngạc, "Trúng độc mà chết?"
Cảnh Tri Vãn nói: "Cả người sưng lên, độc khí lan tràn toàn thân, phía sau chân trái có vết cắn màu đen, so với nơi khác càng sưng nhiều hơn. Đây là bị rắn độc cắn sau đó trúng độc mà chết."
"Cái này cùng bản án có quan hệ à?"
"Không có, khảo nghiệm nhãn lực của ngươi mà thôi."
"......"
A Nguyên hoàn toàn không muốn để ý đến hắn, liền đạp lên mấy hòn đá núi mấy cái, rồi bước nhanh hướng lên trên đi trước.
Cảnh Tri Vãn thấy bước chân nàng đi nhanh đi về phía, đánh giá rằng độc xà cũng chưa chắc cắn được lớp da dày trên đôi giày da nhỏ nàng mang, lúc này mới thở hắt ra. Đang định đứng dậy rời đi, chỗ mắt cá chân của hắn chợt truyền đến từng trận đau nhói, đau đớn lan ra toàn thân.
Hắn vừa định bước lên một bước, cả người đã ngã ngồi ở trên mặt đất.
A Nguyên xác định một con đường có khả năng có dấu vết, đi về phía đoạn đường đằng trước, lại thấy trên bụi cỏ bên cạnh có móc một mảnh quần áo. Nàng xem qua chung quanh, mới nhặt mảnh quần áo kia, lúc đang định thu vào, bỗng nhiên có cảm giác gì đó, liền đưa đèn lồng hướng đến chỗ mảnh vải rách, cẩn thận nhìn xem, lại đưa tới mũi hít một hơi.
Trong đầu lập tức có một mảnh hỗn độn, nếu có người hoặc vật kỳ quái nào hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-the-hoan/20993/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.