Khương lão gia và Khương đại công tử đồng thời nhìn nhau, còn Khương nhị công tử đang đứng cách đó không xa, đầu cài trâm ngọc, mặc áo bào đỏ, vẫn luôn nhìn ta bằng ánh mắt nóng bỏng, cả người bỗng chốc cứng đờ, gương mặt vốn tuấn tú, phi phàm, trong nháy mắt bị bao phủ bởi một tầng u ám.
Sắc mặt tân đế cũng lập tức sa sầm.
"Ngươi muốn làm nữ nhân của trẫm?"
Trên trán, thái dương, lưng, mồ hôi lạnh túa ra, nhưng ta không còn thời gian để ý đến những điều đó nữa:
"Dân nữ thấp hèn, không xứng hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng. Nghe nói trong cung có Nội hoa quán, bên trong cất giữ mấy trăm nghìn cuốn sách, dân nữ bất tài, nhưng cũng biết đọc biết viết, xin Hoàng thượng ban ân, cho phép dân nữ vào Nội hoa quán ngày đêm quét dọn, đuổi côn trùng, làm một cung nữ quét dọn sách vở."
"Ồ, thì ra là ngươi muốn làm nữ quan. Với tài năng và dung mạo của ngươi, làm nữ quan cũng được, nhưng mà làm nữ quan sao có thể thoải mái bằng làm nữ nhân của trẫm được?"
"Xin Hoàng thượng cho phép dân nữ được nói, nữ tử sống trên đời này vốn dĩ đã rất khó khăn, lúc nhỏ phải nghe lời cha, khi lớn lên phải nghe lời chồng, cho dù có làm chính thất của nhà giàu sang, thì cũng chỉ là quản lý việc nhà, cả đời cơm nước, sinh con đẻ cái, đường lui thật sự rất hẹp. Nhưng mà dân nữ từ nhỏ đã có chí lớn, muốn dựa vào chính sức mình để sống một cuộc sống tự do tự tại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-thuong-yen-dong-an-an/1071231/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.