Người huynh đệ này của hắn ta quá nặng tình nghĩa, Bành Vượng sợ hắn rơi vào cảm xúc khó có thể kiềm chế.
Tuy nhiên loại nhắc nhở này cũng chỉ đến điểm là dừng; nói nhiều càng dễ khiến người nghe phiền chán, Bành Vượng nhanh chóng cùng Chu Lão Bát nói chuyện phiếm lái sang đề tài khác, lấy chuyện này để hấp dẫn lực chú ý của hắn ta, đỡ phải suốt ngày nhìn chằm chằm Hách thị người ta.
Vạn nhất bị người nhà họ Mặc phát hiện, tình cảnh của Hách Tri Nhiễm sẽ thành xấu hổ...
Đội ngũ lớn đi đường một ngày, giống như cũ, trước khi trời tối kịp thời đến bên cạnh một con sông nhỏ, Bành Vượng ra lệnh cả đội ngũ dừng nghỉ tại đây.
Nhóm quan sai dẫn đầu đi tới bờ sông lấy nước vào đầy túi trữ, sau đó ngồi dựa vào đại thụ nghỉ ngơi.
Các phạm nhân cũng đồng dạng như vậy, người trong tay có túi nước toàn bộ chạy tới bờ sông thêm nước.
Hách Tri Nhiễm thấy nữ quyến nhà họ Mặc cũng cầm túi nước chuẩn bị làm theo, vội vàng ngăn cản.
"Các tẩu tử, bờ sông quá nhiều người, chúng ta muộn chút hãy đi".
Hiện tại người nhà họ Mặc đối với lời của Hách Tri Nhiễm là nói gì nghe vậy, đều không cần phải hỏi lý do, ngoan ngoãn ngồi tại chỗ tiếp tục nghỉ ngơi.
Còn Mặc Cửu Diệp lại học bộ dạng lần trước của Hách Tri Nhiễm, tìm một nhánh cây to, mượn đao bên eo quan sai vót nhọn, chuẩn bị thử vào trong sông bắt chút cá để bổ sung thức ăn cho mọi người.
Hách Tri Nhiễm cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/696553/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.