Hách Tri Nhiễm đỡ Mặc Cửu Diệp, nhắm mắt đi tới vị trí của Chu Lão Bát.
Lúc này, Chu Lão Bát đã đứng dậy, đối diện là con gấu đen xấu số đã chết.
Nếu không phải con gấu đen c.h.ế.t tiệt này xuất hiện thì bản thân cũng không bị thương, cuối cùng lại là Hách thị cứu hắn ta một mạng...
Đang lúc hắn suy nghĩ miên man, Hách Tri Nhiễm đã đỡ Mặc Cửu Diệp đi tới bên cạnh hắn ta.
“Chu quan gia, phu quân ta thân bị thương nặng, không thể đi đường quá xa.”
Lúc này Chu Lão Bát mới nhìn Mặc Cửu Diệp, tuy nhìn qua tinh thần hắn cũng không tệ lắm nhưng sắc mặt hơi tái nhợt kia đã nói lên tất cả.
Hơn nữa nhìn bộ dáng của Mặc Cửu Diệp còn có chút không thể đứng thẳng lưng, nói vậy thương thế nhất định không nhẹ.
"Ail Đều do ta không cẩn thận bị gấu đen chụp bị thương nếu không là có thể cõng hắn cùng nhau đi."
Đối mặt với tình huống như vậy Chu Lão Bát cũng rất bất đắc dĩ.
Người Hách Tri Nhiễm nhỏ gầy như vậy làm sao có thể cõng được Mặc Cửu Diệp cao lớn như thế?
Huống chi Mặc Cửu Diệp bị thương ở bụng, cho dù có người có thể cõng hắn rời đi thì còn phải lo đụng tới miệng vết thương.
Nhất thời, Chu Lão Bát có chút khó khăn.
Hách Tri Nhiễm thấy vậy nói ra kế hoạch trong lòng đã nghĩ ra.
"Chu quan gia, nhìn tình trạng của phu quân ta hiện giờ cho dù ra khỏi sơn cốc này thì sợ cũng không thể đi cùng với mọi người."
Chu Lão Bát cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/696749/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.