Nam Thụy cho rằng bọn họ muốn đi, lo lắng nói: "Mẫu phi của ta bây giờ khẩu vị không tốt, hi vọng ngươi có thể giúp ta mua chút ít bổ dưỡng nguyên liệu nấu ăn, còn có, nếu là thuận tiện, có thể hay không giúp ta tiếp tới mẫu phi thiếp thân ma ma?"
Mặc Cửu Diệp căn bản không có ý lập tức rời đi, hắn cùng Hách Tri Nhiễm tới đây, chủ yếu là muốn kiểm tra thân thể Đức phi một chút.
"Ta cùng nội tử tới đây, chính là dự định thăm Đức phi."
Nam Thụy nghe vậy vội vàng nghiêng người.
"Được, mẫu phi của ta đã tỉnh, đang ở bên trong."
Mặc Cửu Diệp kéo Hách Tri Nhiễm vào trong phòng.
Đức phi đích xác đã tỉnh, nhưng mà nhìn qua không có tinh thần.
Mặc Cửu Diệp khi còn bé thường xuyên tiến cung, cùng Đức phi chạm qua vài lần, bởi vậy hai người ngược lại không tính là xa lạ.
Đức phi hơi híp mắt đánh giá người tới, khó khăn nói: "Là Mặc Cửu công tử sao?"
Đối với Đức phi, Mặc Cửu Diệp ngược lại không có ấn tượng xấu gì, vì thế hắn ôm quyền lấy Đức phi.
"Bái kiến Đức phi nương nương."
Đức phi chậm rãi khoát tay: "Không có gì Đức phi, về sau ta chính là một phụ nhân bình thường, nếu như Mặc Cửu công tử không chê, hãy gọi ta một tiếng Mai di đi!"
Mai là khuê danh của Đức phi, sau này bà và nhi tử phải mai danh ẩn tích sống cuộc sống của người bình thường, không tiện tiết lộ họ, bởi vậy mới bảo Mặc Cửu Diệp gọi bà là Mai di.
Mặc Cửu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/697522/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.