"Trẫm bây giờ vô cùng căm ghét đám người Hoàng hậu, nếu như trẫm có thể hồi sinh được Chấn Triều, trẫm nhất định sẽ băm chúng thành từng mảnh."
"Ngươi nói những lời căm phẫn này cho bọn ta cũng không có ý nghĩa gì cả, phải có hành động thực tế mới phải." Giọng Hách tri Nhiễm có chút khinh thường.
Loại chuyện này, không phải chỉ nói một chút là có thể hoàn thành, nhất là thời điểm bây giờ toàn bộ triều đình đã bị Tiết gia khống chế hơn phân nửa, muốn lấy lại được nào có dễ dàng?
Thuận Đế Vũ siết chặt hai nắm đấm, cắn răng nghiến lợi nói: "Chỉ cần bọn họ không lấy được ngọc tỷ, cả đời này cũng đừng nghĩ có thể trở thành Hoàng đế.
Cho dù Hoàng hậu có nuôi dưỡng Tứ Hoàng tử, không có thánh chỉ có ngọc tỷ của trẫm, cũng chẳng làm nên được chuyện gì."
Hách Tri Nhiễm giờ phút này không biết nên nói cái gì cho phải.
Một ngọc tỷ, chỉ có thể tạm thời kìm hãm Hoàng hậu được một thời gian, thời gian lâu dài, người ta sớm muộn gì cũng sẽ nghĩ ra được đối sách.
Trong lịch sử tình huống như này cũng không phải là chưa xảy ra, chỉ cần nắm đại quyền, ngọc tỷ còn có là gì nữa đâu?
"Ta khuyên ngươi vẫn là nên nghĩ ra một số biện pháp thực tế một chút, ngọc tỷ đơn giản, nếu như gặp được một thợ điêu khắc giỏi, hoàn toàn có thể khắc lại được."
Thuận Vũ Đế nghe vậy, có chút ngây ngốc, ông ta kinh ngạc nhìn Hách Tri Nhiễm: "Vậy các ngươi nói xem phải làm như thế nào?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/698524/chuong-1163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.