Ba người đàn ông đi vào phòng tắm chuyên dụng, Lâm Y chỉ đành đứng ngoài cửa đợi, nghe bên trong tiếng nước rào rạt, lòng của cô cũng thắc thỏm không yên. Không được! Mình nhất định phải vào phòng thay đồ của họ mới được.
Do dự rất lâu, sau cùng thấy chung quanh không có người cô mới len lén đẩy cửa, lúc này trong phòng thay đồ không có một bóng người, ba người đàn ông còn đang ở trong phòng tắm. Lâm Y chậm rãi ngồi xuống băng ghế trong phòng thay đồ ...
Người đầu tiên bước ra là Lữ Thần, trên người hắn chỉ có một chiếc khăn tắm quây quanh eo, nhìn thấy Lâm Y đang ngồi ở phòng thay đồ hắn quả thật bị dọa nhảy dựng. Thế nào Lữ Thần cũng không ngờ được Lâm Y sẽ xông vào đây.
Mặt Lâm Y cũng đỏ rực, cô có chút ấp a ấp úng, lắp bắp giải thích: 'Tôi ... tôi đang ... đang đợi Lãnh tổng ra ... thật ngại quá, tôi ra ngoài trước. Lúc anh ta ra tôi ... tôi lại vào ...' Nói rồi cô vội vã chạy ra ngoài.
Hắn ra, cô lại vào??? Chuyện này ... Lữ Thần càng nghe càng mờ mịt, vì sao lúc Lãnh Nghị ra thì cô lại phải vào chứ? Cô gái này sao bỗng dưng trở nên si tình đến vậy?
Lâm Y đứng bên ngoài càng lúc càng thấp tha thấp thỏm đợi thêm một lúc nữa, rốt cuộc chờ không nổi đưa tay gõ cửa, từ bên trong truyền ra một câu đơn giản: 'Vào đi!', nghe vậy Lâm Y vội vàng đẩy cửa bước vào thì thấy ba người đàn ông hầu như đã mặc xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634029/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.