Cửa bị đẩy ra không một tiếng động, người đàn ông mang mặt nạ xuất hiện nơi cửa, mắt hắn rất nhanh đã quét đến bóng dáng nhỏ nhắn ngồi nơi sofa, lúc này cô ngồi thật yên tĩnh, không có chút phản ứng nào dường như không hề để ý vừa có người khác xuất hiện trong phòng.
Hắn lẳng lặng bước qua ngồi xuống đối diện với cô, mắt nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, cô cũng nhướng mắt nhìn hắn, đôi mắt đen láy lóe lên như hai vì sao sáng trong bóng tối.
'Anh không phải Lãnh Nghị' Cô gái nhẹ giọng nói.
Sóng mắt người đàn ông xao động, trầm mặc một lúc cuối cùng hắn câu môi, giọng lạnh nhạt: 'Thất vọng lắm sao?'
'Không ...' Cô gái cũng trả lời thật lạnh nhạt, thu hồi tầm mắt, ngừng một lúc rồi mới tự lẩm bẩm: 'Nghĩ cũng phải, anh ta sao lại có thể là xã hội đen được chứ!'
Người đàn ông rõ ràng là ngẩn người sau đó độ cong nơi khóe môi càng sâu: 'Em cho rằng tôi là đại ca xã hội đen hay sao?'
Cô gái lần nữa nhướng mắt nhìn hắn: 'Chẳng lẽ anh không phải?' Khóe môi cô câu lên một nụ cười châm chọc: 'Anh đừng nói cho tôi biết anh là cảnh sát đấy!'
Người đàn ông cười nhìn cô gái: 'Em không thích xã hội đen, cho nên em không thích tôi mà thích Lãnh Nghị sao?'
Cô gái rũ rèm mi, giọng vẫn lạnh nhạt: 'Giữa chúng ta chỉ có giao dịch! Không có cái gì thích hay không thích! Một khi kết thúc giao dịch rồi, tất cả cũng kết thúc sao?' Nói thật, qua mấy ngày tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634033/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.