'Còn có ...' Lý Uyển ở bên cạnh tiếp lời, mắt vẫn nhìn Lâm Y không rời: 'Cá nhân ta cảm thấy cô cũng không muốn tiếp tục đến công ty của Nghị nhi đi làm, cả ngày cứ ngồi ở văn phòng của Nghị nhi, thậm chí còn ngồi lên cả ghế tổng giám đốc của Nghị nhi, đối với Nghị nhi ảnh hưởng không tốt ...'
Lâm Y cắn môi, không lên tiếng, lần đó ngồi lên ghế của Lãnh Nghị để Từ Giai bắt gặp, không ngờ lại để lại hậu quả khôn lường như vậy ...
Thấy Lâm Y không lên tiếng, giọng lạnh lùng của Lý Uyển lại tiếp tục vọng đến: 'Sau này công việc của cô chính là chăm sóc cho Lãnh Nghị, sinh cho nhà họ Lãnh một đứa cháu ...'
'Mẹ, Lâm Y ở công ty làm việc là ý của con, không phải cô ấy muốn ... liên quan đến chuyện công việc, con thấy vẫn nên để Y Y tự quyết định ...' Lãnh Nghị ngắt lời mẹ mình ...
'Nghị nhi, mẹ đang nói chuyện với Lâm Y, con đừng xen vào!' Lại một lần nữa Lãnh Nghị bao che cho Lâm Y khiến Lý Uyển tức giận vô cùng, bà lớn tiếng ngắt lời con trai.
'Mẹ ...' Lãnh Nghị cũng cau mày, còn đang muốn nói gì thì Lâm Y ở bên cạnh đã kéo tay hắn, ngăn hắn đừng nói tiếp nữa. Lãnh Nghị quay đầu nhìn cô, rốt cuộc nhịn xuống.
Lâm Y nhìn Lý Uyển, giọng thật rõ ràng: 'Dì, xin dì yên tâm, sau này cháu sẽ không đến công ty làm việc là được ... Con sẽ ở trong nhà, chăm sóc tốt cho Lãnh Nghị, sinh một đứa bé cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634133/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.