Rất nhanh đã có kết quả kiểm tra sức khỏe, các chỉ tiêu của Lãnh Nghị hết sức bình thường, của Lâm Y cũng vậy; lúc này trên bàn làm việc của Lãnh Nghị bày ra hai phần kiểm tra sức khỏe, một phần là từ bệnh viện của Lữ Thần, phần kia là từ một cơ sở chữa bệnh nổi tiếng ở nước ngoài, rõ ràng kết quả của hai phần kiểm tra sức khỏe này là hoàn toàn giống nhau!
Lãnh Nghị nhẹ nhàng thở phào một hơi, Tịch Họa, rõ ràng là chưa cho bất kỳ loại thuốc gì vào thức ăn của hắn cũng như Lâm Y; càng quan trọng hơn là, Lữ Thần dường như vẫn còn có thể tin cậy...
Chiều hôm sau trong biệt thự nhà họ Lãnh, Tịch Họa sau khi hoàn thành phần tập vật lý trị liệu của mình rồi rời khỏi phòng gym thì tâm trạng có vẻ rất hưng phấn, cô tự lăn xe đi vào phòng khách, trong phòng khách chỉ có quản gia và vài người hầu, đôi mắt to tròn của Tịch Họa tràn đầy ý cười, giọng nói cũng không giấu được sự vui sướng, 'Bác Trần, cháu đã có thể đi được, ân, cháu đi một vòng cho mọi người xem!'
Quản gia cười gật đầu nói: 'Khó được Tịch Họa tiểu thư vui vẻ như vậy... Nhưng cô phải cẩn thận một chút, đừng quá gắng sức!'
'Ân!' Tịch Họa nhẹ giọng đáp rồi quay sang nhin má Trương, 'Má Trương, lấy cây nạng của tôi đến đây!' Má Trương nghe lời vội cầm nạng đến đưa cho Tịch Họa, rồi cô chống nạng, chậm rãi từ xe lăn đứng dậy, dưới ánh mắt quan sát của mọi người, chậm rãi đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634403/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.