Ta toét miệng, nắm tay nhìn Thỏ Thỏ lúng túng cười, thuận tiện nghĩ xem có nên xuống lầu mua một con cá cùng chút thuốc diệt chuột độc chết con mèo mập.
Ánh mắt Thỏ Thỏ mìm cười, khuôn mặt đáng yêu thú vị, không chớp nhìn ta chằm chằm, hoàn toàn không có cảm giác rối rắm, ánh mắt đó còn phảng phất nói đến đây đi, đến ăn ta đi, ta không ngại, thực sự…
Ta hít sâu một hơi, quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn Thỏ Thỏ, nói lảng sang chuyện khác.
“Con mèo mập này còn ở cạnh cô đợi bao lâu nữa?”
“Nhược Nhược, Nhất tỷ nói nàng đến bảo vệ tôi, cô đừng nghĩ nhiều.”
Thỏ Thỏ nhìn ta ánh mắt dịu dàng nói, tâm sự bị đoán trúng, ta đỏ mặt cắn môi biện giải.
“Ta không nghĩ nhiều, bất quá, một con mèo mập như vậy thì làm được gì?”
Thỏ Thỏ nghe xong lỡ đễnh cười.
“Nhược Nhược, cô còn nhớ lần trăng tròn đó, tôi ở trước mặt cô biến thành chân thân?”
Ta gật đầu, nghĩ đến khi đó Thỏ Thỏ bị liệt hỏa cháy đến thê thảm, đến giờ cảm giác vẫn còn rợn tóc gáy.
“Nguyệt viên chi tế, hấp thụ tinh hoa chi nguyệt, đó là lúc công lực yêu tinh mạnh nhất, khi đó Ương Tử có thể đột phá cùng Nhất tỷ đinh thân chú, khôi phục chân thân.”
Thỏ Thỏ nhẹ nhàng nói, ta nghe được sửng sốt một chút, trăng tròn? ánh trăng? ta nhớ hình như mấy cái phim trên ti vi đều là cương thi hấp thụ ánh trăng sau đó hút máu người a?
“A!”
Ta ôm chân hét to, vô tội nhìn Thỏ Thỏ. Thỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-manh-tho-diep-sap/1480472/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.