Lý Bố Y lúc này mới nhìn rõ mặt Hạng phu nhân. Hạng phu nhân này trên người không có chỗ nào đặc biệt cả nhưng phối hợp tất cả lại thì có khí chất cao quý thanh khiết, lại còn ẩn hiện một loại mê hoặc động lòng người dưới ánh lửa hồng. Lý Bố Y cuối cùng nhịn không được hỏi: "Hạng huynh và tôn phu nhân... chỉ sợ đều là người có gia thế phi phàm, sao lại hành tẩu ở nơi hoang sơn dã lĩnh này, không sợ gặp phải kẻ xấu ư?"
Hạng Tiếu Ảnh cười nói: "Sợ thì có sợ nhưng không thể không đi..." Hạng phu nhân ngắt lời: "Y thích đi du sơn ngoạn thủy, ta khuyên không được."
Lý Bố Y cười cười, thời buổi này quan ép dân làm phản, hoạn quan nắm quyền, dân chúng lầm than. Ví như một tên gia nô bên cạnh hoàng đế tiền triều vu oan bức hại đến cả vạn người phải chết, hơn nữa người nương tựa hắn cũng đến gần ngàn, gần ngàn người này không từ thủ đoạn gì để hại người. Bọn quan lại bao che lẫn nhau tạo thành một hệ thống hoạn quan tận tình đục khoét hiếp đáp người không cùng phe cánh, nguy loạn đến mức nào có thể hiểu được. Hạng Tiếu Ảnh lúc này mà còn ra ngoài "du sơn ngoạn thủy" sao? Lý Bố Y cũng không nói gì, chuyển sang chủ đề khác hỏi: "Hai vị lão ca nằm trên bàn thờ sao cùng tới đây sưởi ấm?"
Nguyên lai có hai thôn phu một nằm một ngồi ở bên trong góc tối của đại điện, không hề lên tiếng, nếu không chú ý nhìn thì khó mà thấy được. Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-bo-y-than-tuong/445986/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.