Hai mươi năm sau, khi nhắc đến Trương Phi Yến với Trường Uyên Hầu Cao Vũ Tễ, hắn ta vẫn sẽ không khách khí bày ra bộ mặt thối.
Bà ấy là sư phụ của hắn ta, kiếm thuật được xem là thiên hạ đệ nhất, may mắn trở thành đệ tử của bà ấy không biết là ước mơ của bao nhiêu hiệp khách. Vì vậy hắn ta cũng nên biết đủ. Thế nhưng ở một mức độ nào đó, bà ấy cũng là nữ nhân mà hắn ta ghét nhất trong đời, bởi vì hắn ta chưa từng thấy một nữ nhân nào lại có thể kiêu ngạo đến như vậy.
Vốn dĩ Trương Phi Yến chỉ có hai đồ đệ là hắn ta và Phong Ly, cũng không cần phải phân chia sư huynh sư đệ làm gì, lão bà bà đó lớn tuổi tính tình có hơi khó chịu một chút thì nhẫn nhịn là xong thôi! Dù sao thì công tử Cao gia đến đây để học kiếm pháp của bà ấy, chứ không phải đến để cưới bà ấy về làm thê tử. Nhưng khi bọn họ đưa Chu Triều Ca đến Kiếm Cốc, Trương nữ hiệp lại chỉ đích danh Chu Triều Ca làm lão đại, Phong Ly làm lão nhị, còn hắn ta làm lão tam, điều này suýt chút nữa đã khiến hắn ta tức đến hộc mấy cân máu ra ngoài. Luận về tuổi tác, luận về tư lịch, đáng lẽ hắn ta phải làm đại sư huynh mới đúng chứ?
Trương Phi Yến còn sợ hắn ta chưa tức chết hay sao mà còn nói: "Lão nương thấy tiểu tử họ Chu thuận mắt nhất." Hắn ta và Phong Ly nghe xong thiếu chút nữa ngã lăn ra đất.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-ca-nhu-ca-thuy-sac/2845564/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.