Bầu không khí trên bàn ăn, trong nháy mắt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Áp suất trên người vài người giảm xuống trộn lẫn vào nhau, có phần đáng sợ, vài người giúp việc đứng ở bên cạnh đợi mệnh lệnh đều sợ đến mức lui ra ngoài.
Hai vợ chồng Lộc Sâm đồng thời ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tống Niên một cái.
Kỷ Ngự Đình nhíu mi, mặt lạnh lùng, vẻ mặt dưới mặt quỷ vô cùng u ám.
Tống Niên cũng bị cục diện này làm cho sợ hãi trong lòng, chị ta kiêu ngạo hừ một tiếng, buộc mình lấy lại tinh thần.
"Tất cả mọi người nhìn tôi làm cái gì? Lời tôi nói đều là sự thật.
"
Thật ra chị ta muốn nói ở trước mặt Kỷ Ngự Đình, để cho anh thấy rõ được Lộc Sanh Ca chính là một con khốn bẩn thỉu!
Lộc Thiệu Nguyên có chút mất hứng, ho nhẹ hai tiếng: "Ăn cơm đi, em nói chuyện này để làm gì, ngậm miệng lại, ăn cơm của em đi.
"
Xem như Tống Niên vẫn còn rất thức thời, dù sao thì mục đích khiêu khích của chị ta cũng đã đạt được mục đích rồi.
Ánh mắt của vợ chồng Lộc Sâm và Kỷ Ngự Đình lại rơi xuống Sanh Ca đang ngồi bên cạnh.
Cô đang im lặng ăn cơm, trên mặt không hề có bất kỳ biểu cảm thừa thãi nào, giống như không hề nghe thấy những lời Tống Niên vừa nói.
Đây không hề giống tính cách bướng bình thường ngày của cô.
Kỷ Ngự Đình có chút khó hiểu, thử gắp cho cô một miếng nấm hương mà cô không thích ăn vào bát: "Món này nhiều dinh dưỡng, thực ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-xong-toi-tro-thanh-phu-ba-bac-ty/967123/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.