Vân Mỹ hơi giật mình, thấy cô đã hạ quyết tâm rời đi, bà ta cũng không muốn níu kéo.
“Cũng tốt, đổi nơi khác đổi tâm trạng, vậy lần này cô tính đi trong bao lâu? Có quay về không?”
Sanh Ca cân nhắc: “Chưa xác định sẽ đi bao lâu, nhưng có lẽ sẽ quay lại.
”
Chắc là đợi đến khi cô bắt được đám nhà họ Lộc đã hãm hại cô đó, có thể cô sẽ quay lại thành phố Phương.
Dù sao, nơi này gần Phong Ngự Niên hơn chút.
Hai người trò chuyện, lễ cưới chính thức bắt đầu.
Phong Thanh Thanh mặc một chiếc váy cưới màu trắng cao cấp, trang điểm cực kỳ xinh đẹp, chậm rãi bước trên tấm thảm đỏ từ từ tiến vào lễ đường.
Khám Quân đứng bên cạnh linh mục, nhìn cô trìu mến, hai người họ nhìn nhau, tràn đầy tình yêu.
Dưới sự chứng kiến của linh mục, cả hai đã hoàn thành nghi lễ quan trọng nhất trong cuộc đời.
Lý Phi cảm động đến mức bật khóc như mưa, Sanh Ca cũng cảm động mắt đỏ hoe.
Trước kia lúc cô kết hôn với Phong Ngự Niên, không có đám cưới, không có nghi lễ, cũng không có bất kỳ ai chứng kiến.
Sau khi đến tòa án nhân dân lấy giấy chứng nhận xong, Phong Ngự Niên bị ông cụ ép buộc mãi mới chịu đi chụp hình cưới với cô.
Cũng không biết cuộc đời này của cô, có còn cơ hội để khoác lên mình chiếc váy cưới hay không?
Sau khi dự đám cưới xong quay về nhà, ngày hôm sau, Sanh Ca cẩn thận lựa chọn vài bông hồng trắng đẹp đẹp, rồi lại đi tới nghĩa trang.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-xong-toi-tro-thanh-phu-ba-bac-ty/967172/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.