Ngoại truyện 2: Hội thanh đàm.
Cái gọi là hội thanh đàm, chính là ngồi đàm luận về các học thuyết của Trang Tử.
Nói trắng ra thì là xem bói, mọi người cùng ngồi xuống nói chuyện cả ngày.
Tạ Trùng Tự trước nay vốn coi thường những thứ giả thần giả quỷ, năm đó nàng tới Quỷ Cốc trị bệnh, ở đó cũng có đệ tử giỏi bói toán.
Trên lưng nàng cắm đầy kim châm, thấy Giang Châu Ti đang lắc xu đồng trong mai rùa, cắn răng nói: “Sư tỷ, cho dù tỷ có giỏi bói toán thì cũng đâu hữu ích bằng việc châm kim đúng chỗ? Lần tới tỷ có thể tìm đúng huyệt vị cho ta không?”
Giang Châu Ti là một nữ tử lạnh lùng thoát tục, lúc nào cũng mặc đồ trắng, cảm giác như trong phút chốc có thể bị gió cuốn bay, nghe xong tỷ ấy liền nói: “Ta sẽ tận lực, quẻ nói, tháng sau muội sẽ tốt lên”.
Tạ Trùng Tự: “...”
Nhưng một năm sau, Tạ Trùng Tự vẫn phải châm cứu, mỗi một kim Giang Châu Ti đều phải châm ít nhất ba bốn lần.
Kể từ đó, Tạ Trùng Tự ghét cay ghét đắng trò bói toán lừa đảo này.
Có điều, nàng không ngờ tới, sẽ có một ngày, nàng tới tham dự hội thanh đàm.
Nàng đến để gặp Tuyên Giác.
Mùa thu, lá rơi xào xạc, lá phong đỏ rực như lửa, người tới chùa Hàn Sơn chật như nêm.
Ngoại trừ những người tới hành hương lễ Phật, còn có các quý nhân trong kinh thành, tới tham dự hội thanh đàm nữa.
Đất Phật linh thiêng, mọi người đều ăn vận mộc mạc. Vì để giữ hình tượng trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-nhan-tam-thuong-ngoc-dieu-huyen-mo-ngau/2471670/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.