Ngoại truyện 1:
Tuyên Giác gặp Tạ Trùng Tự lần đầu tiên là vào đầu xuân năm Thái Nguyên thứ ba.
Chàng vừa tan học, chân rảo bước trên nền gạch xanh của con phố Chu Tước, trở về phủ ngự sử.
Bất luận là ngoại ô hay trong thành, cảnh vật đều tươi đẹp ngập nắng, rặng liễu bên đường đang bật chồi non.
Lúc này, chàng nghe thấy phía trước vang lên mười ba hồi chiêng, tiếp theo đó là tiếng hô uy nghiêm của binh lính mở đường:
“Xa giá của công chúa, quan viên lớn nhỏ cùng dân chúng tránh sang một bên”
Mọi người tránh sang hai bên như rẽ nước.
Tuyên Giác cũng lùi lại bên đường theo đám đông, cung kính cúi đầu.
Thấp thoáng nghe thấy tiếng thì thầm bàn tán:
“Công chúa? Dưới gối thánh thượng của chúng ta còn có công chúa ư?”
“Chắc là có rồi, tiên hoàng hậu không phải đã sinh một bé gái sao…”
“Nhưng sao chưa từng nghe thấy?”
“… ta cũng chưa từng nghe, chỉ biết tới quận chúa An Vinh thôi, công chúa kiểu gì mà chẳng ai hay biết vậy”
Tuyên Giác đứng im một chỗ lắng nghe.
Những thường dân này có lẽ không biết, nhưng chàng sinh ra trong gia đình thế gia, cha lại làm quan trong triều, nên có biết được đôi chút.
Tiên hoàng hậu bị thích sát qua đời năm Minh Quang thứ mười hai, đương kim bệ hạ đau buồn không thôi, đổi nên hiệu thành Thái Nguyên.
Còn vị công chúa mà tiên hoàng hậu sinh cũng vì gặp thích khách mà bị thương hay trúng độc gì đó, ngay trong đêm được đưa ra khỏi thành điều trị.
Mấy năm nay vẫn ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-nhan-tam-thuong-ngoc-dieu-huyen-mo-ngau/2471672/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.