Nhắc tới cũng hay, trên Thiếu Vọng Thai nữ đệ tử Kiếm Môn ngồi bên phải, lúc này bên cạnh các nàng cũng chỉ còn dư hai chỗ trống. Tô Diệp Tử cùng Vân Khởi đi tới trước hai cái ghế kia, hai người không hẹn mà cùng dừng cước bộ, đối diện nhau.
Vân Khởi từ đáy mắt trên mặt sư phụ nhà mình nhìn ra tâm tình đùa cợt rõ ràng, nhưng trong lòng hắn không thấy tức giận tí nào, trái lại là vì tính tình ấu trĩ ấy của Tô Diệp Tử mà cảm thấy đáng yêu buồn cười —— Sẽ khiến hắn lơ đãng nghĩ đến linh thú trong động phủ trên Hàn Quỳnh phong, vùi đầu nhỏ vào chăn mỏng, tai nhọn còn rung rung.
Tô Diệp Tử đương nhiên không biết hình tượng của mình trong mắt đồ đệ ngoan đã giảm giá đến độ cao "đáng yêu" tương tự linh sủng rồi.
Hắn chỉ nhìn thấy đồ đệ ngoan nhà mình không biết đang nghĩ đến cái gì, trong con ngươi xưa nay không có bao nhiêu tâm tình cực kỳ rõ ràng hiện lên một vòng ý cười, ý cười kia thậm chí còn khiến môi mỏng của Vân Khởi khẽ cong lên —— Tô Diệp Tử sức đề kháng cường đại "kinh nghiệm sa trường lâu năm" đều có chút thất thần, mấy vị nữ đệ tử vẫn như có như không nhìn sang bên này thì càng là trực tiếp choáng cả mắt.
... Lẽ nào đồ đệ ngoan thật sự để ý vị nào trong đây?
Tô Diệp Tử có chút ít tiếc nuối nghĩ, vậy xem như ít đi rất nhiều lạc thú a.
Nguyên bản còn dự định tiếp nhận tín hiệu cứu viện của đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-doc-tien-bi-su/1970454/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.