Đao ảnh đánh tới như cuồng phong vũ bão, Thanh Ngọc hai tay nắm kiếm vẫn đứng nguyên tại chỗ, thần sắc lãnh đạm, dường như không định né tránh.Thời khắc mũi hắc đao đến gần, hắn vung Huyễn Diệt lên vô cùng nhẹ nhàng mà chuẩn xác, thi triển một chiêu Kinh Tuyết Trảm.
Vô vố ánh sáng trắng rực theo mũi kiếm gào thét mà ra, nhanh chóng lao vút đi đối kháng cùng ngập trời đao ảnh của Tề Khiếu Trọng.Kiếm quang sắc bén mang theo thanh thế dữ dội, tốc độ nhanh tới mức không thể nhìn thấy bằng thần thức đã đỡ lấy mũi hắc đao.Đinh! Đinh! Đinh!…Vô số thanh âm kim loại va chạm vang lên, kình phong bật tung, càn quét ra ngoài.Đao ảnh và kiếm quang chạm vào nhau, đồng thời biến mất không một dấu vết, tiêu tán trong thiên địa.Giữa bụi đất tung bay, Tề Khiếu Trọng liên tục tấn công, không biết từ lúc nào đã cầm đao chạy tới, hắn gầm lên, trên mũi đao trào ra một luồng hỏa diễm đen kịt, từng tia hắc khí lạnh buốt lóe lên, khủng khiếp dữ dội, khí thế như trường giang đại hải.Đám hỏa diễm đen kịt đó mạnh mẽ, tàn ác, đằng đằng sát khí, trong đó có ẩn chứa sức mạnh hắc ám, không biết là loại Kỳ Hỏa nào mà lại khiến Thanh Ngọc có cảm giác thân thiết quen thuộc.Dồn hết chân khí vào đại đao, tốc độ Tề Khiếu Trọng như tăng đến cực hạn, hắn lao như tên bắn, lưu lại vệt bóng dài dằng dặc trong màn đêm.- Chết đi!Đây là sát chiêu của Tề Khiếu Trọng, uy lực vô song, không gì là không phá nổi, thường thường với chiêu này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-quan/1741703/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.