Đằng xa, lão thái thái giơ hai tay lên trời mà nói:- Tam Hoa Tụ Đỉnh, Cửu Khí Triều Nguyên! Ma Đạo Vĩnh Hằng, ta mượn lấy ý chí tối cao mà ban phước cho tộc nhân Thánh tộc chúng ta, tứ danh phong hào cho người thừa kế của Ma Đạo Chi Môn, khai!Từ trên trời cao, bỗng dưng không biết từ đâu hiện lên một chữ màu đỏ khổng lồ ở phía bên trên bông hoa sen yêu dị.
Đó là một ký tự tỏa ra khí tức tang thương mà mạnh mẽ, tuyên cổ mà thần dị, khi đọc được chữ này cả lão thái thái, Vân Chiến Thiên và tất cả Ma Thánh đang cảng giới xung quanh cũng phải giơ hai tay lên trời mà hô to:- Thánh tộc vĩnh tồn! Thánh tộc vĩnh tồn!Từng thanh âm ba đào hãi lãng kinh khủng bá tuyệt thiên địa truyền ra, làm cho cả Hằng Thiên tinh phải run rẩy một trận.
Vô số tu sĩ và phàm nhân đều sợ hãi, dạo này thiên địa dị tượng quá nhiều rồi? Có chuyện gì ghê gớm sắp xảy ra hay sao?Ký tự đỏ rực kia bỗng dưng rơi thẳng vào mi tâm Thanh Ngọc, làm cho cả hắn và Thụy Nhi vô cùng hoảng hốt.
Nó lao thẳng vào thức hải, hiển hóa thành một Hắc Long Bảng vô cùng tinh xảo, sau đó đính thẳng lên trước cổng Ma cung, trên tấm biển đó chỉ có đúng một chữ “Ma”.Cả tòa Ma cung run rẩy liên hồi.
Ngọn sơn phong ở đằng sau chủ điện đang từ từ dâng lên bỗng nhiên ầm một phát đã cao đến ngàn trượng.
Không biết từ đâu mà một dòng nước đỏ chảy từ sơn phong xuống, hóa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-quan/1741959/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.