“Mày con mẹ nó tính là cái gì? Cũng không nghe ngóng thử xem cha mày Vương Nguyên Bá là ai…”
Vương Nguyên Bá lúc này buông người phụ nữ trong tay ra, xoay người nhìn về phía Trần Thuận.
Chống lại là đôi mắt lạnh như băng của Trần Thuận.
“Đã nói rồi, kêu mày đừng có nhúc nhích”
Trần Thuận lạnh giọng nói, đồng thời tay vung lên.
Một đạo khí kình liền đánh vào trước ngực của Vương Nguyên Bá.
Vương Nguyên Bá lúc này lập tức bay ra ngoài, trên ngực mơ hồ có một mảnh máu thịt, không ngừng kêu la thảm thiết.
Trần Thuận nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của anh ta liền nhướng mày, lại lạnh giọng nói: “Nếu như mày dám kêu thêm một tiếng, tao cho mày sống không bằng chết!”
Lúc này, sau khi Vương Nguyên Bá nghe xong liền lập tức ngậm miệng lại.
Cho dù là toàn thân đau đến run rẩy, trên trán đổ đầy mồ hôi, cũng không dám lầm bầm thêm câu nào.
Trần Thuận từ sau khi phát hiện bên trong Hỗ Độn Châu còn có một thế giới hoang vu có thể chứa đựng đồ vật liền đem nó làm thành một không gian trữ vật phẩm vô cùng lớn để sử dụng.
Ở bên trong có chuẩn bị một ít quần áo.
Do đó sau khi nhìn thấy trước mắt là một người phụ nữ quần áo không chỉnh tề, Trần Thuận chìa tay ra nắm ở trong hư không, một bộ quần áo liền xuất hiện ở trong tay của hắn.
“Đây là quần áo của đàn ông, cô mặc đỡ một lúc đi”
Trần Thuận cầm quần áo đưa cho người phụ nữ trước mắt.
Người phụ nữ nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-truyen-ky/1166941/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.