Tuyên Úy không màng đến cái gì nữa, đi nhanh về phía Tiểu Nguyệt Nhi, khi gần đến lại không dám tiến thêm, giống như rất sợ dọa chạy người ta, nín thở cẩn thận chăm chú nhìn dáng vẻ của Tiểu Nguyệt Nhi.
Quá giống rồi, quá giống rồi! Thực sự giống y đúc người vợ quá cố của ông!
Đặc biệt là cặp mắt màu lam kia.
Tướng mạo của Tiểu Nguyệt Nhi không hoàn toàn giống nhân sĩ dị vực, nhưng ngũ quan theo năm tháng ngày càng góc cạnh, mũi rất cao, môi mỏng dù không cười cũng hiện ra ba phần ý cười, tuy không đủ quyến rũ nhưng lại linh động duyên dáng, tổng thể vẫn giống người Hán hơn, chỉ là nhìn kỹ lại có thể nhận ra vài phần phong thái chưa trưởng thành của dị vực."
Đôi mắt xanh đó chính là điểm nhấn, đặc biệt là khi nhìn dưới ánh sáng mặt trời, đẹp tựa bảo thạch, ánh lên vẻ rực rỡ mỗi khi liếc nhìn.
Tần Lam Chi đã nghĩ qua từ trước, có lẽ nàng là con lai.
Có thể phụ thân là nhân sĩ dị vực, mẫu thân là người hán, hoặc cũng có thể ngược lại.
Hắn âm thầm phái lão Thất, lão Bát điều tra thân thế của Tiểu Nguyệt Nhi, chỉ đáng tiếc trận lũ lụt năm ấu đã phá hủy tất cả, phần lớn người dân đã di dời đến nơi khác sinh sống, rất khó tìm kiếm thêm manh mối.
Vốn dĩ mọi người đã không còn ôm hi vọng, nhưng không ngờ vận mệnh sớm đã an bài từ trước, đi một vòng lớn, cuối cùng nhân quả lại nối liền với nhau vào lúc này.
"Ngươi, ngươi bao nhiêu tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-giao-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/2109627/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.