Từ sau đó Tạ Dụ Lan chẳng dám nhìn Tần Lam Chi nữa, trong tim y như có một con thỏ, hai người cứ vừa chạm mắt cái là con thỏ không chịu yên phận đó lại chạy loạn tứ phía, chạy tới nỗi tim y hoảng loạn.
Về đêm, cả đám tới chào hỏi thôn trưởng, thuận tiện lấy không ít thức ăn từ chỗ tiểu nha đầu, lão Lục giúp đổ đầy vại nước trong sân, lúc này tính là chỉnh đốn xong.
Tiểu Nguyệt Nhi giúp phu nhân nhà mình trải giường, sợ Tạ Dụ Lan nằm không thoải mái, còn đi lấy màn, dầu thơm, đệm mềm và một bộ trà cụ ở trong rương trên xe thồ hàng ra.
Lão Lục đi mượn búa và đinh của hàng xóm, đang ở bên ngoài đinh đinh đang đang gia cố cửa sổ và cửa lớn bị hỏng, sau khi làm xong xoay đầu nhìn thử, ồ, trong căn nhà sơ sài này đã có cảm giác ấm cúng lúc đầu.
Hé cửa sổ đốt chút dầu thơm, một hộp gỗ sơn đỏ khắc hoa sen đặt trên bàn trải khăn trắng, hộp gỗ mở một nửa, bên trong đựng: lược, trâm cài tóc, dây buộc tóc và vài cái túi hương, còn có mặt dây chuyền song ngư làm từ bạch ngọc vân vân, có một số thứ là Tiểu Nguyệt Nhi chuẩn bị trước, số khác là lúc trước Tần Lam Chi nhìn thấy mấy thứ hay ho nên mang về cho vợ.
Mấy thứ bọn họ mang theo trên đường đa số đều là đồ dùng hàng ngày của Tạ Dụ Lan, hi vọng giữa đường y có thể nhớ ra gì đó. Nhưng mà trước mắt chẳng có tác dụng lớn lao gì.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-giao-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/2109643/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.