A Mục nhanh chân bước vào tẩm phòng, bên tay còn bưng theo khay đựng thuốc.
"Tiểu thư cho gọi nô tì"
Nàng nhanh nhẹn đặt chén thuốc sang một bên, rồi đỡ tiểu thư của mình ngồi dậy. Từng hành động đều vô cùng nhẹ nhàng, cẩn trọng.
"A Mục, ngươi đi Lục gia một chuyến"
Vi Nhã vịn tay A Mục ngồi dậy, ra hiệu cho nàng ta đem theo giấy bút đến.
Từng nét chữ rồng bay phượng múa trên giấy Tuyên Thành khiến A Mục không thể rời mắt.
Nàng thực sự cũng muốn biết viết a!
Vi Nhã cầm lấy kim ấn Quận chúa đóng vào phong thư, từng ngón tay thon dài xinh đẹp gấp nhẹ phong thư rồi đưa cho A Mục.
"Ngươi nhớ phải giao tận tay cho Lục Đình"
A Mục hiểu ý nhận lấy phong thư rồi lui ra ngoài, cả tẩm phòng chỉ còn Vi Nhã đơn độc.
Nàng khẽ bưng lấy chén thuốc trong khay ngọc, ánh mắt xoáy sâu vào chén thuốc, bàn tay đã nắm chặt lấy tấm chăn từ lúc nào.
Nếu như không có Tôn Triết, nếu như chậm một chút thôi, vậy thì nàng bây giờ đã bị người người sỉ nhục, thanh danh mất sạch, còn có thể liên luỵ đến cả mẫu tộc nữa.
.............
A Mục ngồi trên xe ngựa nhỏ bé đi đến ngoại ô kinh thành, khuôn mặt tái nhợt, hai tay nắm chặt lấy mật thư trong tay.
"Cô nương, đến Lục phủ rồi!"
A Mục nhanh chóng bước xuống, từ trong người rút ra một tấm lệnh bài nhận gặp đại tiểu thư Lục gia.
"Vào đi"
A Mục ríu rít cảm tạ rồi bước vào phủ viện. Chung quanh cây cối héo khô, viện bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-hau-yeu-co-phuc-thu/2470408/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.