Tiếp theo, hắn liên tiếp không ngừng nghỉ thúc dục bổn nguyên Thần đồ, ở trên không trung như xẹt điện, cách mặt đất càng ngày càng gần, biên độ Thuấn di cũng càng lúc càng lớn.
Chỉ có điều, Thuấn di thần tốc nhưng hắn vẫn không thể nào vứt bỏ được Thủy ngục.
Thực tế khiến hắn kinh hãi chính là mặc dù Huyền thiên tàn kiếm thu vào trong Long ngục nhưng lại không có chút quan hệ gì giữa Tàn kiếm và Thủy ngục.
Hắn ngầm cẳm giác rằng, Thủy ngục có quan hệ với ba tầng thần tháp của mình, phảng phất giống như ba bộ phận của Cửu U Vương, căn bản không thể nào phân cách được.
- Rầm rầm rầm.
- Hô hô hô.
Ngân hà tiếp ngân hà mênh mông cuồn cuộn, đuổi sát phía sau Phong Liệt, dũng mãnh xông về phía Phong Liệt, trong hư không quay cuồng, cuồng phong gào thét.
Dải ngân hà kia dài hơn sáu trăm mét, ở phía trước còn có hai vòng xoáy màu đen, phảng phất giống như hai con mắt khổng lồ, chớp động giữa không gian tĩnh mịch.
Giờ khắc này nó tập trung vào Huyền thiên tàn kiếm của Phong Liệt, bản năng nói cho nó biết rằng nhất định phải đoạt được thứ đồ vật đang trong tay con người.
Nhưng khi nó phát hiện nó đã không đuổi kịp được con người, nó không khỏi nổi giận bắt đầu tăng tốc độ nhanh hơn, một lòa một cái đã cách xa năm vạn, quả thực Thuấn di còn phải nhượng bộ vài phần, nếu không có Phong Liệt không ngừng đổi phương hướng thì chỉ sợ sớm đã bị đuổi kịp rồi.
- Ha ha ha ha!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-long-phien-thien/188470/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.