🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cậu bé đưa tay đẩy cửa nhà ra, thần kinh căng thẳng nhìn ngó xung quanh.

Cậu bước lên đồi, những chú cừu con nhìn cậu bằng đôi mắt ti hí trong veo, kêu be be hai tiếng rồi quay đầu không để ý đến cậu nữa. Cậu bé nhìn phía sau lưng con cừu một chút, lại cúi xuống kiểm tra dưới bụng cừu, nhưng không tìm thấy nữ hài kia đâu cả.

Lúc này Mai Lộ mới thò đầu ra từ phía sau bụi cây. Cậu bé thở phào nhẹ nhõm, vẫy tay với nàng một cái, đi về phía nàng.

Cậu ngồi xuống trên bãi cỏ, Mai Lộ cẩn thận tiến lại gần, cách cậu một cánh tay. Hai tay cậu ôm một chiếc giỏ mây lớn che kín cả khuôn mặt. Cậu khoanh chân ngồi xuống, mở tấm vải trắng dính dầu mỡ ra, bên trong là bánh mì tròn nướng giòn rụm, mang theo vết nứt và một bình sữa dê.

Cậu bé cầm mỗi tay một cái bánh mì, cắn một miếng lớn, rồi vươn bàn tay nhỏ bé nhét một cái khác vào tay Mai Lộ. "Bên trong có bơ, còn có sốt thịt nữa, ngon lắm đó."

Mai Lộ liếc nhìn bánh mì rồi lại nhìn cậu bé. Ánh mắt cậu thẳng thắn, không hề trốn tránh ánh mắt của Mai Lộ.

Mai Lộ dứt khoát cắn một miếng, mùi sữa thơm, nước thịt và vị chua của ngũ cốc lan tỏa. Thức ăn trên trời luôn thô kệch và mạnh mẽ, đây là sự kết hợp kỳ diệu mà nàng chưa từng được nếm thử. Nàng mím môi, khoé miệng mang theo dư vị ấm áp.

Hai người im lặng ăn một lúc. Cậu bé đột nhiên hỏi nàng: “Ngươi có tên không?" Nàng ăn hết miếng này đến miếng khác mà không trả lời.

"À, ta là Nhu An." Cậu đỏ mặt nói, nhớ ra phải báo tên mình trước mới lịch sự.

Chú cừu non từ xa đi tới, dùng trán lông xù cọ vào tay Nhu An.

"Còn nó tên là Ô Lợi." Nhu An xoa đầu nó, cho nó ăn một nắm cỏ nhỏ.

"Mai Lộ." Mai Lộ nuốt một miếng bánh mì, khẽ nói. Sau đó nàng lập tức hối hận, nàng không nên trả lời.

"Mai Lộ." Nhu An cười nhắc lại một lần nữa.

Cậu chỉ vào ngôi nhà dưới chân đồi, kể cho nàng nghe những câu chuyện thú vị về cha và đàn cừu, còn kéo nàng chạy theo Ô Lợi khắp nơi.

Cuối cùng, cậu thoải mái nằm xuống bãi cỏ nhắm mắt lại, mí mắt khẽ run rẩy giống như sắp ngủ thiếp đi.

Khi mặt trời sắp lặn, Nhu An nhân lúc ba cậu đang chặt củi bên ngoài, dẫn Mai Lộ lẻn vào nhà.

Trong nhà ấm áp hơn so với tưởng tượng của Mai Lộ. Căn phòng của Nhu An rất khác với phòng của nàng, không có bất cứ thứ gì thừa thãi. Chỉ có một chiếc giường nhỏ và tủ đầu giường ở góc phòng, ngay cả tủ quần áo cũng không có, một chồng quần áo nhỏ xếp chồng lên nhau ở góc phòng.

Nàng nghĩ đến phòng của nàng luôn tràn ngập mùi thuốc bột nồng nặc và mùi nước thuốc ngâm sinh vật. Phòng của Nhu An lại có mùi than củi cháy và cỏ xanh.

Nhu An phải đến phòng bếp giúp đỡ đun nước nấu bữa tối, cậu bảo nếu Mai Lộ mệt thì có thể ngủ trước một lát, sau đó chạy ra ngoài như một cơn gió.

Mai Lộ ngồi trên chiếc giường trải đầy cỏ khô, rơi vào những nghi vấn và hỗn loạn chưa từng có. Nàng liên tục ngồi xuống rồi lại đứng lên trong phòng, rồi bắt đầu đi đi lại lại trong phòng. Nàng bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc mình đang làm gì ở đây? Tại sao nàng lại cảm thấy sợ hãi đến vậy.

Tại sao, hết lần này đến lần khác lại là người đó?

Mai Lộ nghe thấy tiếng đồ vật va chạm bên ngoài, trong lòng nàng chùng xuống, đứa trẻ loài người đó chắc chắn đã đi báo cho người lớn biết. Sao nàng lại có thể ngu ngốc đến vậy, để mình rơi vào bẫy. Nàng hé một khe cửa nhìn ra ngoài, nhưng không có cảnh tượng con người mang theo vũ khí xông vào như nàng dự đoán.

Mai Lộ nhẹ tay nhẹ chân men theo vách tường đi vào bếp, nàng nấp ở góc tường nhìn thấy Nhu An đang lăng xăng chạy đi chạy lại ở bên trong.

Mùi hương khoai tây hầm rau mùi tây từ trong phòng bếp bay ra tận hành lang. Bên bếp lò, than hồng cháy rực, b ắn ra vài tia lửa.

Nhu An bưng bát gỗ, rút chiếc muôi gỗ lớn treo ở bên cạnh ra, múc thứ canh đặc sệt trong nồi vào bát. Cậu múc hai bát đặt lên bàn, còn hai bát đẩy lên bếp lò, dùng một tấm vải che lại.

Cậu ngồi trở lại ghế, dường như đang chờ đợi điều gì đó.

Đồng hồ bằng đồng vàng trên tường điểm sáu giờ tối, vừa dứt tiếng thứ sáu thì cánh cửa bị đẩy mạnh ra.

Một nam nhân tóc thưa đứng ở cửa, mồ hôi thấm đẫm vạt áo trước của hắn. Hắn dẫm dẫm đôi ủng dài, lau bùn đất lên tấm thảm chùi chân trước cửa.

Nhu An nhảy cẫng lên chạy về phía cửa, gọi một tiếng: "Cha!"

Nhu An kéo tay hắn đi đến bàn ăn.

Cậu nói rất nhiều chuyện, kể rằng đàn cừu hôm nay cũng rất ngoan, cậu đã giúp chúng chải lông cẩn thận. Thoa Á có vẻ hơi bệnh, sáng mai phải đưa nó đi cho a di Lộ Tư xem thử. Ô Lợi, con cừu non mà cậu thích nhất cũng ăn rất nhiều cỏ...

Mai Lộ nhìn Nhu An và cha cậu. Cha cậu rất ít nói, thỉnh thoảng im lặng gật đầu, thỉnh thoảng đáp lại vài câu, nhưng thần sắc vẫn luôn dịu dàng, còn xoa đầu cậu một cái.

Mai Lộ nghĩ đến căn phòng tối om của mình, nghĩ đến việc Tây Tây Lỵ rất ít khi ăn tối cùng nàng, lại nghĩ đến việc nàng có thể ngồi đây nhìn họ thật lâu thật lâu.

Buổi tối, Nhu An trải cho nàng một chiếc giường rơm, để Mai Lộ cũng có thể ngủ bên cạnh.

Mai Lộ cuộn tròn trong góc nhưng không tài nào ngủ được, Nhu An dường như cũng ngủ không yên giấc. Cậu trực tiếp lăn đến bên cạnh nàng, Mai Lộ cau mày muốn tránh ra. Nhu An lẩm bẩm trong giấc mơ, nghe giống như Ô Lợi lại như mẹ.

Mai Lộ chìm nổi giữa tỉnh táo và mộng mị. Giấc mơ được dệt nên từ những câu thần chú.

Nàng ngồi trên nửa thân cây, chỉ có tròng mắt là có thể đảo quanh nhanh như chớp, lồ ng ngực phập phồng báo hiệu nàng sắp gặp ai đó.

Tây Tây Lỵ chống nạnh chậm rãi bước ra từ sâu trong rừng, mái tóc dài đen nhánh của nàng ấy lay động như tia chớp xé toạc màn đêm. Tà áo choàng lướt qua những cây dương xỉ mọc trên mặt đất, tung lên vô số bào tử.

Tây Tây Lỵ đi đến trước mặt nàng, đầu ngón tay từ trên xuống lướt qua đuôi tóc nàng: "Mai Lộ à! Tiểu ma nữ đáng yêu của ta."

"Sư phụ, con..."

Nàng ấy lộ vẻ thất vọng nhìn nàng: "Con lạc lối rồi sao? Quên mất dáng vẻ vốn có của mình rồi?"

"Con không có, chưa bao giờ." Mai Lộ nhìn thẳng vào nàng ấy, không dám động đậy, đáp lại bằng giọng nói khàn khàn. Nàng sợ nhất là Tây Tây Lỵ lộ ra vẻ mặt như vậy nhìn nàng.

"Lúc đó con trông thật nhỏ bé, chỉ cần bóp nhẹ trong lòng bàn tay là sẽ vỡ tan." Ngón tay thon dài của nàng ấy cuộn lại thành hình móng vuốt, sau đó dùng sức siết chặt.

"Vốn dĩ con sẽ là một cô nương bình thường trong một ngôi làng bình thường, sẽ vì một chút chuyện vặt vãnh vô vị mà rơi nước mắt." Nàng ấy dừng lại một lát, để giọng nói của nàng vang vọng trong thung lũng hoang vắng. "Là ta đã cứu con, tránh xa khỏi số phận xấu xí và tàn lụi."

"Con chính là ma nữ, chỉ có tàn nhẫn và lạnh lùng mới là dáng vẻ xinh đẹp nhất của con."

Mai Lộ gật đầu một cái, trong lòng tràn ngập cảm giác đau khổ hối hận nhưng không còn lạc lối.

"Đi đi." Tây Tây Lỵ nói.

"Hãy nhớ kỹ, trái tim không phải để cảm nhận, mà là thứ để nghiền nát như thức ăn."

Mai Lộ biết nàng đã lạc đường quá lâu, đã đến lúc tỉnh lại rồi.

Sáng sớm hôm sau, Mai Lộ bắt đầu lên kế hoạch của mình.

Nàng phải dụ dỗ cậu bé vào trong rừng rậm vào ban đêm, lại không được làm kinh động đến nam nhân đang ở ngay phòng bên cạnh.

Mai Lộ đứng dậy bước qua Nhu An vẫn còn đang ngủ say, nàng đi đến phòng bếp, nhìn bát gỗ vẫn còn hơi ấm đặt trên bếp lò, nhỏ vài giọt thuốc ngủ vào trong đó.

Cậu bé đã nói rằng cậu sẽ để lại một phần bữa tối hôm qua cho cha, như vậy cha mới có sức đi làm đồng vào buổi sáng. Trong đầu Mai Lộ nghĩ rằng nàng sẽ nói với cậu bé rằng, chắc chắn cha đã quá mệt mỏi rồi, cứ để cha ngủ một giấc đến sáng mai đi.

Một chút động tĩnh truyền đến từ phòng bên cạnh, đầu tiên là tiếng bước chân đi đến phòng bếp. Nam nhân kéo ghế ra, bắt đầu nhai thức ăn từng miếng từng miếng, sau đó lại đứng dậy, hắn vịn vào tường đi về phòng, ầm một tiếng ngã xuống đống rơm.

Không lâu sau, Nhu An tỉnh dậy.

Mai Lộ quay đầu lại nở một nụ cười tươi tắn. Nhu An chớp chớp mắt mấy cái, còn tưởng mình đang nằm mơ. Mai Lộ để cậu bé nắm tay nàng, cùng cậu chạy nhảy khắp nơi, mỉm cười đồng ý tất cả những yêu cầu của cậu.

Đây là chút thương xót cuối cùng nàng dành cho cậu bé.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.