Có lẽ bởi vì ta lừa gạt nàng năm ngày, Luyện nhi cũng cứng rắn mà sinh khí ta đủ năm ngày.
Đối với chuyện này thản nhiên tiếp nhận là được, lần này đích xác là đã hại nàng đau lòng rồi, bản thân là rõ ràng hơn hết thảy.
Chỉ là đau lòng liền tốt hơn so với khúc mắc, vẫn như cũ kiên trì cho là như vậy.
Cho nên chọc giận gì gì đó cũng không quá bận tâm, duy nhất chỉ sợ Luyện nhi đi từ khúc mắc này đến khúc mắc khác, nếu như thay đổi vai trò cũng dẫn tới thay đổi khúc mắc, đó mới đúng là điểm oan uổng.
Vì vậy trong vài ngày tiếp theo mặc kệ sắc mặt của nàng như thế nào, bản thân chỉ luôn chuyên tâm hồi đáp nói nói cười cười là được, tuy rằng khó tránh khỏi phải luôn cẩn trọng, nhưng cũng chưa từng dứt khoát dừng lại chuyện trêu đùa nàng một chút, có đôi khi nói đùa đến mái tóc, nửa điểm cũng không kiêng kị, thậm chí sẽ chủ động nói với nàng về chuyện kiếp trước mình từng nhuộm qua tóc màu trà...Đương nhiên, lúc này kiếp trước kia được nói đến như là một "Giấc mộng".
Mặc kệ nói cái gì, mục đích là muốn cho nàng biết rõ, chuyện màu tóc, đối với bản thân mình cũng không tính là chuyện gì ghê gớm, khúc mắc từng tồn tại trong lòng nàng kia, ta nửa điểm cũng không có, cho nên những khúc mắc trước đây ta làm như thế nào cũng không bỏ xuống được kia, nàng thật sự là không cần phải có.
Không biết tiếng lòng này truyền đạt ra được bao nhiêu, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-nu-nghe-thuong/1153716/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.