Giờ phút này bản thân rốt cuộc là đang hồ đồ? Hay là đang thanh tỉnh? Ta không rõ.
Nếu như nói là hồ đồ, lại cảm thấy đầu óc rất tĩnh táo ngũ giác lại rõ ràng, bên cạnh hơi ẩm của sương sớm, hơi lạnh của bùn đất, cơn gió lướt nhẹ qua vàánh trăng lượn quanh, tất cả cảm giác đều có thể phân biệt được rõ ràng.
Nhưng nếu như thanh tỉnh, rõ rànglà một người đang phát sốt cao nằm nghỉ ngơi ở trên giường trong động thạch, lại có thể cảm nhận được những thứ này chẳng phải là rất kỳ quái sao?
Trong chốc lát, chớp mắt, thật là có chút không nắm bắt được tình hình, nhưng rất nhanh lực chú ý liền bị những thứ kháccuốn đi, ví dụ như cảm giác lắc lư, ví dụ như xúc giác, ví dụnhư nhiệt độ và khí tứcquá gần ở dưới thân.
Rất ít khi dùng loại phương thức này để tiếp xúc với người khác gần như vậy, quá ít quá gần, cho nên cảm thấy lạ lẫm, ta ngơ ngác run sợ một lát, mới phản ứng tới, ý thức được tình huống hiện tại của bản thân.
"Luyện nhi, ngươi...Khụ...Khụ...đây là làm gì vậy?" Giọng nói vẫn là khànkhàn, gió lạnh ùa tới trước mặt, âm thanh cơ hồ là bị thổi ngược về phía sau.
"Cõng ngươi a." Tiếng trả lời gần trong gang tấc, thanh âm non nớt vẫn lộ ra thái độ đương nhiênnhư trước, chỉ là khi hít vào thở ra có chút không đều.
Đúng vậy, cục diện này nàng không nói ta cũng đã biết, giờ phút này bản thân mình chính là đang nằm trên lưng nàng, nàng đang cõng ta, không chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-nu-nghe-thuong/1153987/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.