Đem tính mạng gửi gắm cho người khác là tâm tình như thế nào?
Cũng không phải ta quá tỉ mỉ, chỉ biết là cảm giác không tốt, thật không tốt.
Chính là bởi vì như vậy, mới có thể nhắm mắt, nhưng mà sau khi nhắm mắt trái lại cảm thấy còn tệ hơn một chút, một vùng tăm tối, chỉ có thể cảm nhận được nhịp tim của mình, nhiệt độ cơ thể, còn có cảm giác tồn tại khác thườngtrên cánh tay.
Có lẽ cũng phát hiện ra điểm dị thường, nó có vẻ hơi xao động, chậm rãi chuyển động, cảm giác lớp vảy trên bụng nương theo sự chuyển động xuyên qua lớp áo mỏng truyền đến sự ma sát rõ ràng trên cách tay.
Có thể dùng lý tính để khống chế thân thể, chỉ là về mặt sinh lý không có nghĩa là ta đã thích nghi với loại cảm xúc này, trái tim như bị thắt chặtlại, muốn thúc giục, lại không dám thúc giục, nếu như đã lựa chọn giao quyền chủ độngra, những điều còn lại có thể làm chỉ là chờ đợi, thúc giục lung tung ngoại trừ quấy nhiễu sự phán đoán cũng không có tác dụng gì cả, phần lớn sẽ chỉ làm tình hình càng trở nên không tốt.
May mà còn có thể cảm giác được sự hiện hữu của nàng, điều này làm người ta an tâm chút ít.
Sự tồn tại kia kỳ thật rất mơ hồ, càng giống như một loại trực giác mông lung, bởi vì bên người rất yên tĩnh, thậm chí cũngkhông nghe được tiếng hít thởcủa nàng, chỉ là không biết vì sao ta biết rõ nàng vẫn đang ở đó, thậm chí có thể tưởng tượng ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-nu-nghe-thuong/1153986/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.