"Nàng họ Luyện, phụ thân là một nho sinh nghèo, lúc chạy nạn đến đây, mẫu thân khó sinh mà qua đời, người phụ kia vứt bỏ nàng dưới chân núi Hoa Sơn, mong nhờ tăng tự trong núi phát hiện nuôi dưỡng..."
Ta ngồi trên một ụ đá trong động, vừa thoa thuốc lên vết thương một lần nữa, vừa nghe sư phụ thì thào nói đến những chuyện viết trong mảnh vải bố kia.
Mảnh vải rách rưới tìm được trong hang sói lúc trước thì ra là tã lót của đứa bé kia, phía trên ghi lại qua loa thân thế lai lịch của nàng, nay mặc dù chữ viết đã sớm mờ nhạt, chỉ là cũng coi như lờ mờ có thể phân biệt được, lúc trước ta từng cho rằng xuất thân của nàng có nhiều thăng trầm phức tạp, giờ phút này nghe qua thì ra là như vậy, nên biết rằng trên thế gian này những đứa trẻ bị vứt bỏ cũng không thiếu, đặc biệt là bé gái, nếu không phải lúc đó nàng cơ duyên xảo hợp được sói mẹ nuôi dưỡng, thì đây thật có thể chỉ là câu chuyện hết sức bình thường.
Quay đầu, dưới ánh nến, nhân vật chính của câu chuyện đang cuộn mình bình thản ngủ say trên phiến đá mà thường ngày ta hay nghỉ ngơi, chỉ thỉnh thoảng hơi nhíu mày, chép miệng một chút.
Trong lòng than nhỏ, ta thắt chặt nút thắt cuối cùng, nhảy xuống khỏi ụ đá, đến bên cạnh sư phụ, vươn tay ngập ngừng hỏi: "Vậy...Đứa nhỏ này, nên xử trí như thế nào mới tốt?"
Sư phụ cũng không có trả lời ngay lập tức, chỉ là nương theo ánh mắt của ta nhìn đến nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-nu-nghe-thuong/1153998/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.