“ Chuyện này không quan trọng.” Lão nhân nói, “ quan trọng là ngươi cùng ma giới hữu duyên, cùng ma chi quan hữu duyên, cùng ta có duyên….”
Tử Tuyết chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc, chẳng lẽ nàng phải cả đời ngu ngốc ở trong này ?
“ Ta tới nơi này cũng là do ngươi dở trò quỷ sao ?” Nàng bỗng nhiên hiểu đuoch, Nhược hồ này nghe nói là đã được thiết kết giới, nếu không phải lão nhân này phá rooid nàng thật sự không thể rơi vào.
Lão nhân nghe vậy lắc đầu, “ ngươi đánh giá ta rất cao rồi…”
Sao ?
“ Ha ha, ngươi gặp được chẳng qua chỉ là một phần hồn phách của ta mà thôi.” Lão nhân sờ sờ đầu, “ ta tuy nói ma lực không thấp nhưng còn chưa đủ để đánh vỡ kết giới của Nhược hồ .”
“ Hồn, hồn phách ?” Tử Tuyết lắp bắp, “ Ma cũng có thể chết sao ?”
“ Vạn vật đều có sinh có diệt, thần tiên và ma đều không có ngoại lệ….”
Nga, Tử Tuyết hiểu được, đạo lí này nàng biết nhưng nàng thật sự không rõ vị lão nhân trước mắt này đã chết vì sao hồn phách lại ở trong này ? Ở nhân gian hay nói đến quỷ báo thù, chẳng lẽ….Nghi đến đây, nàng không khỏi khẩn trương nhìn sang lão nhân, người kia không lẽ hàm oan không sáng tỏ, chết không nhắm mắt ?
Lão nhân giống như biết được tâm tư của Tử Tuyết cau mày, “ Ta là vì không thể không lo.”
“ Không lo ?” Tử Tuyết càng lúc càng hồ đồ.
“ Thời không này phân thành tiên vực, thần vực,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-phu-giua-duong/437555/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.