Lý Thành Hưng là một người yêu ngựa, Có lẽ những người là tướng lãnh, đại đa số đều quý trọng tọa kỵ của chính mình. Hắn Lý Thành Hưng hơn nữa đối với Hắc Thán cùng mình vào sinh ra tử lại có một loại cảm tình cực kì thâm hậu.
“Hắc Thán, than đầu, hảo hài tử, hảo bảo bối, ngươi sao vậy? Không thoải mái sau?” Nam tử cao lớn khôi ngô quỳ trên mặt đất, tay đặt trên cổ yêu mã mà vuốt ve, dáng vẻ vô cùng lo lắng. Cũng không quan tâm đến người qua kẻ lại trên quan đạo, một người quỳ, một con ngựa nằm đó che mất lối đi.
Người qua đường thấy kẻ ngang ngược kia đã muốn mở miệng mắng chửi nhưng nhìn thấy cách ăn mặc của nam nhân thì lại rút trở về, cam chịu tránh sang một bên mà đi đường vòng. Cũng có người nghĩ dùng tiền hỗ trợ hay nịnh bợ nhưng đều thúc thủ vô sách – bó tay không biện pháp, không biết con ngựa kia rốt cuộc là có vấn đề gì.
Mắt thấy yêu mã tứ chi bắt đầu xuất hiện hiện tượng run rẩy, thậm chí hai con mắt to cũng gần như trồi ra khỏi hốc mắt, Lý Thành Hưng nóng nảy, vạn phần hối hận tại sao hôm nay lại không mang theo tùy tùng xuất môn, như vậy ít nhất cũng có người giúp hắn nhập kinh kêu người đến, còn hơn lúc này hắn chỉ có thể ngồi đây mà lo lắng.
“Để ta xem xem, được không?” Tới lúc gấp rút nhất thì một đạo thanh âm trầm thấp, hơi có vẻ khàn khàn vang lên bên tai Lý Thành Hưng.
Lý Thành Hưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-phu/355533/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.