Trong căn phòng của động phủ, một vùng không gian lúc này chìm trong mịt mờ hỗn độn, thời gian ngưng kết. Bóng lưng của Hoàng Thiên sừng sững không đổ, điên cuồng đối chọi với công kích từ bốn phương. Trên khuôn mặt, bờ vai, bắp đùi đều đã bị chém rách, ngập tràn máu tươi đỏ thẫm.
Mãi lâu sau đó, khi mà tám cây trận kỳ cùng nhau toái nát, không gian chấn động. Bát quái trận đồ lúc này đây mới được triệt để khởi động, khai mở ra một thông đạo đen ngòm cắn nuốt Hoàng Thiên vào bên trong.
Đợi đến lúc quang mang hoàn toàn tiêu thất, Hoàng Thiên mới chật vật xuất hiện tại một phương không gian khác.
Dưới chút ánh sáng mơ hồ của đèn dầu, một cái hành lang cổ xưa chầm chậm xuất hiện trong tầm mắt hắn. Từng làn khí tức cổ lão và tang thương phảng phất quấn quanh nơi này, trầm trọng và nặng nề. Đâu đó nơi phương xa như dội về tiếng than ai oán, khiến lòng người nặng trĩu.
Đang đắm chìm trong cỗ cảm giác kỳ lạ đó, bỗng nhiên phía trước cách hắn không xa xuất hiện hai cái tinh điểm không ngừng di chuyển. Tiếng bước chân đùng đùng vang lên, thi thoảng còn phát ra tiếng leng keng sắc bén.
Một tiếng hung lệ hổ gầm tự phương xa truyền tới, đem toàn bộ không gian chấn động nổ vang, văng vẳng như cuồng lôi sấm động. Tiến lại gần hơn mới thấy rõ, trên cái hành lang dài cổ lão không biết tự lúc nào xuất hiện một đầu bạch hổ to lớn, chắn ở lối đi.
Thân cao tám mét hơn, vai rộng chân dài, so
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-than-hoang-thien/1827588/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.