Mặc dù y không ngại việc bếp núc, nhưng phải đi làm hạ nhân phục vụ người khác, đối với một hoàng tử như y thật sự là một sỉ nhục.
Mục Thư cũng không còn cách nào khác. Hệ thống luôn nhắc nhở hắn nam chính phải trải qua khó khăn ở cung, hắc hóa 100% họ mới đi được. Nam chính bây giờ vẫn còn lương thiện, đối với địch quân hay hoàng thất Nam Quốc chán ghét, nhưng đối với bá tánh vẫn một lòng tinh tưởng. Nhưng nhẹ lòng người khác, đôi khi là tàn nhẫn với bản thân. Để có thể làm chiến thần rồi sau đó xưng đế, cần phải có thủ đoạn, có tán nhẫn.
Trong cung là nơi tốt nhất để y thấy sự thật về con người. Đa số ai cũng vui khi thấy người khác gặp họa. Vui hơn nữa là người có thân phận tôn quý vào tay mình, tha hồ cho mình chà đạp. Các hạ nhân thay nhau làm khó y, có những tên bị chèn ép lúc trước bây giờ coi như có người thế mạng, cũng vui vẻ hùa nhau trù dập y.
Nam chính bây giờ y chỉ hắc hóa 35% thôi.
Thấy y không nói gì, Mục Thư cũng không biết giải thích sao. Hai người chỉ ngồi yên lặn trong bầu không khí nặng nề. Mục Thư cũng không biết nói gì, hai người chỉ yên lặng ngồi trong không khí nặng nề.
Hắn gọi hạ nhân đem vào cuốn sách, một bàn cờ và một cây đàn "Từ từ cứ dưỡng thương đi, không cần ngươi gấp vào bếp đâu. Ngươi không nói ngươi thích gì, ta có đem vài thứ lặt vặt cho ngươi đỡ buồn"
Tần Thiên Anh ngạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-ton-chi-muon-lam-hoang-hau/20934/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.