Da gà vàng ươm giòn rụm. nhưng không cháy. Thịt gà không bị khô, lại thấm mùi lá sen thoang thoảng cùng các loại nguyên liệu và gia vị. Nhờ nấu chậm lửa nhẹ, thịt vừa đụng là dễ dàng tách ra khỏi xương. Họ cứ thế chấm lớp da và thịt béo ngậy vào bát nước tương cay. Mùi thơm, thị thơm, da giòn, vị cay, nước chấm mặn, và cảm giác béo ngậy làm họ không dừng được. Một chốc sau, con gà kia chỉ còn xương.
Ngự trù lúc đầu còn hy vọng ăn vài miếng thịt thừa nhưng sau khi thấy hai người tàn sát con gà kia không thương tình cũng lẳng lặng trốn đi cho hai người không gian riêng.
Tần Thiên Anh sực nhớ trong bếp than còn có mấy củ khoai. Có một bếp than to lớn mà chỉ nướng một con gà thì hơi uổng. Y bảo Mục Thư đợi một chút, y sẽ gắp ra, không ngờ Mục Thư tay không mò vào than đem mấy củ khoai ra. Than nóng thế này đối với hắn không là gì, hắn từng luyện đan với dị hỏa mỗi ngày mà.
Tấn Thiên Anh thấy hắn không giải thích cũng không hỏi, nhưng lòng vẫn băn khoăn, người này rốt cuộc còn giấu những gì?
Mục Thư cũng không để ý y, toàn tâm chỉ tập trung vào mấy củ khoai. Khoai này là khoai lang mật, ăn ngọt nhưng không ngán. Khi nướng nên, da đỏ nứt ra lộ ra màu vàng như mật bên trong. Sau khi ăn gà dai mặn, khoai lang ngọt mềm càng ngon và thơm thêm mấy phần.
Bây giờ Mục Thư mới hiểu ôm đùi nam chính là thế nào. Tiền bạc công danh hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-ton-chi-muon-lam-hoang-hau/20941/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.