Lãng khách tiêu dao (4)
Thời gian lặng lẽ trôi, sắc trời tối mịt mờ.
Trong Tiêu Dao Lâu, một đám người quỳ đầy đất, những đôi tay buông thõng bên người đang run rẩy.
"Vương hầu quý tộc, hoàng tử công chúa, đến cả các chư hầu ở tận đất phong, bọn người ma đạo ẩn mình trong bóng tối...!cũng thò một tay vào?"
Công tử trẻ tuổi ngồi trên ghế gỗ trắc nâng chén trà trong tay, miệng mỉm cười.
Sương khói mờ mờ, nước trà trong veo phản chiếu đôi mắt dịu dàng đa tình của hắn, đáy mắt sâu như vực thẳm.
"Trước kia ta còn không biết Tiêu Dao Lâu lại là một miếng thịt béo bở, có vô số sài lang và chó săn muốn chia nhau như thế."
Nghe giọng nói ôn hòa của hắn, đám người quỳ bên dưới lại càng run rẩy dữ dội hơn, vội vàng tạ tội, nước mắt giàn giụa, tự mắng mình nào là ma xui quỷ ám, thấy tiền sáng mắt, chỉ vì chút lợi lộc mà bán sạch tin tức trong Tiêu Dao Lâu.
Ngay cả những hội trưởng thương hội nhỏ chỉ ghi tên trong Tiêu Dao Lâu cũng có không ít kẻ lòng ôm mưu đồ, cấu kết với các thế lực khác, âm thầm toan tính...!Những ai mà bọn họ biết đều đã lần lượt bị kéo theo.
Trong ánh mắt dường như rất bao dung của Yến Nguy Lâu, bọn người này than trời trách đất, kêu gào kể khổ, tóm lại là có hằng hà sa số các nỗi khổ riêng ép họ phải phản bội.
Nghe hết cái cớ này đến cái cớ khác, công tử áo trắng chậm rãi đứng dậy, bước xuống dưới thềm.
"Trước kia ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-co-lam-acc-clone/1958724/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.