Anh ta thích những người có vẻ đẹp trí tuệ.
Mà Bạch Tố Y trước mặt anh ta gần như là nữ thần hoàn mỹ nhất trong lòng anh ta, khí chất lạnh lùng, khuôn mặt xinh đẹp, dáng vóc mê người.
Đây đều là một loại thuốc kích thích, khiến cho Diệp Thần vô cùng hưng phấn.
"Nào! Cô Bạch Tố Y đã đến, mời ngồi."
Nhìn Bạch Tố Y, Diệp Thần chỉ cảm thấy từng tế bào trong cơ thể đều nhảy lên vì hưng phấn.
Anh ta phất phất tay để hai người phụ nữ trang điểm đậm kia rời khỏi phòng với vẻ mặt không cam lòng.
Cho cả ba người cùng ngồi xuống.
Trương Viễn vội vàng cầm ly rót rượu cho Bạch Tố Y:
"Bạch Tố Y, nếu cô muốn Diệp Thiếu giúp cô cứu Lâm Thiệu Huy, vậy cô phải tự phạt chính mình ba ly để tỏ thành ý."
Trương Viễn cười tủm tỉm nói nhưng lại khiến khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tố Y hơi thay đổi.
Cô có thể uống một chút rượu!
Nhưng tửu lượng cực kỳ hạn chế, nếu tự phạt ba chén thì cô sợ đã quá tửu lượng của mình.
Nhưng, nhìn vào ánh mắt mong đợi của Diệp Thần và Trương Viễn, rồi nghĩ đến tình cảnh chồng của mình Lâm Thiệu Huy, Bạch Tố Y chỉ có thể cắn răng, bưng chén rượu lên nói:
"Diệp Thiếu, trước tiên tôi kính anh ba ly,.
Tôi hy vọng anh có thể cứu chồng tôi là Lâm Thiệu Huy."
"Tôi xin uống trước."
Nói xong! Bạch Tố Y uống hết ly rượu trong tay.
Mà nhìn thấy cảnh này, Diệp Thần và Trương Viễn không khỏi liếc nhau, trong mắt hai người hiện lên vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2690590/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.