Linh hồn dây dưa
Đêm không vết, nước thanh nhạt, sợi sợi hỗn loạn trôi bên bờ Lạc Thủy Các.
Sao dày trăng sáng, luôn là cảnh thi nhân yêu thích nhất, Lạc Vô Trần nhìn cảnh đêm phong nguyệt trên Lạc Thủy Các, nhẹ giọng thở dài một hơi.
Phía sau có người nhẹ ôm lấy thắt lưng hắn, đầu tựa trên vai, thanh âm cũng tựa như than thở, nhẹ nhàng khẽ khẽ.
” Đêm đã khuya, sẽ cảm lạnh.”
Trước đó không lâu, Liễu Sinh Hương cũng ôm hắn như vậy, khoác lên một kiện ngoại y, khi đó họ luyện kiếm bên hồ, cũng là một đêm ánh trăng như nước, nhưng cảnh tuy giống, mà người đã bất đồng. Tất cả hoàn toàn bất đồng.
Gặp gỡ đối diện không quen biết, nếu có thể như vậy thì tốt rồi. Lạc Vô Trần nghĩ, mặc tay Liễu Sinh Hương trượt vào vạt áo, hấp thu ấm áp còn sót lại. Hai người đều cần ấm áp, cần vô cùng.
Vẫn là một đêm mê loạn, Lạc Vô Trần thuận theo, mặc y ôm, vùi đầu vào cái cổ trắng nõn của Liễu Sinh Hương, Lạc Vô Trần nói.
” Ta muốn nếm chút máu của ngươi.”
Rất nhiều khi, Lạc Vô Trần cũng muốn sống lâu một chút, hiện tại chỉ cần uống được máu Liễu Sinh Hương, là hắn có thể duy trì sinh mệnh, đây là chính miệng Huyết Ma nói, những thứ Huyết Ma nói luôn không nhiều, là Huyết Ma thật sự không biết hay là gã vốn muốn để Lạc Vô Trần và Liễu Sinh Hương cùng nhau hủy diệt?
Liễu Sinh Hương ngây người, ngay sau đó, y nhẹ nhàng đẩy Lạc Vô Trần ra, ngay lúc đại não
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-ta-muon-cong-nguoi/285517/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.