Edit: susublue
“Sao các ngươi lại gây gổ rồi?" Bạch Vũ Mộng vừa tiễn bước Đức phi và Mẫn Quý Phi, đi đến bên này thì đã nghe thấy hai người nói chuyện, suy nghĩ một chút thì sẽ biết được là chuyện gì xảy ra.
Hai người thấy Bạch Vũ Mộng đi lại, tuy có chút kinh ngạc nhưng vẫn không kiềm chế được sự tức giận: "Thích ai là chuyện của nàng, ít nhất lúc trước khi nàng thích ta, không có yêu mến bất cứ kẻ nào!" Bách Lí Dật Thanh mở miệng.
"Phải không, sao ngươi biết nàng chưa từng thích người khác, ngươi không hề biết chuyện hồi nhỏ của nàng, ngươi cho là hiện tại ngươi còn có tư cách để yêu nàng sao?" Duẫn Minh Hi nói không chút khách sáo.
"Được rồi, các ngươi còn không im đi, chút chuyện nhỏ này có gì mà ồn ào, thích thì phải giữ lấy, đứng đây ầm ĩ có ích lợi gì!" Bạch Vũ Mộng có chút tức giận mở miệng.
"Nếu có thể ta tình nguyện cái bí mật đó không phải là bí mật!" Bách Lí Dật Thanh nói xong câu đó liền xoay người bỏ đi, thân mình ốm yếu của hắn lung lay trong gió, nhưng không cách nào lay động những lời nói kiên định của hắn vừa rồi.
Bạch Vũ Mộng kinh ngạc nhìn Bách Lí Dật Thanh đi xa, lúc trước thì kiên định nói muốn bí mật này mãi mãi là bí mật, bây giờ thì lại nói vậy, sự uy hiếp của Duẫn Minh Hi đối với hắn thật sự có ảnh hưởng lớn như vậy sao?
Mộ Túy Tình lại nghe thấy chuyện có liên quan đến bí mật đó, tâm trạng đã gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-y-doc-phi/254393/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.