Thu Địch Phỉ rốt cuộc đã có thể lên đường về nhà rồi.
Mộ đại gia biến thái rốt cuộc cũng không quấn lấy nàng nữa rồi.
Thu Địch Phỉ ngồi trên xe ngựa xoa hoa siêu cấp, hai mắt rưng lệ, lòng tràn ngập cảm giác biết ơn, không ngừng kích động mà ca ngợi Phật tổ: A Di Đà Phật. Cảm tạ Đức Phật. Cảm tạ người rốt cuộc đã để ta có thể về nhà. Cảm tạ người rốt cuộc đã để ta trong quãng đời còn lại không cần nhìn thấy Mộ vô thường nữa. Phật tổ, đại ân đại đức của người, Thu Địch Phỉ chẳng có chi, chỉ biết lấy thân báo đáp mà thôi.
Thu Địch Phỉ nghĩ tới nàng đang trên đường về nhà thì hưng phấn dị thường, ngồi trong xe ngựa mà cũng không yên, cứ nhảy lên nhảy xuống…
Càng nhảy càng cảm thấy sung sướng, cảm giác như mình là người có tiền.
Thu Địch Phỉ ở Thu Dương sơ ntrang cũng không phải chưa từng thấy người có tiền nhưng xa xỉ như Mộ vô thường thì đúng là lần đầu, xa xỉ như thế là cùng.
Chỉ là một cỗ xe chuyên dụng của cun chủ thôi mà lại xa hoa đến nổi có thể mua được cả một trấn nhỏ.
Cái xe ngựa này được trang trí chẳng khác gì xe ngựa hoàng gia, vách xe đều được mạ vàng còn chưa nói, ngay cả trên trần xe cũng được khảm vô số kỳ trân bảo thạch, trân châu phỉ thúy…
Đại gia đệ nhất thiên hạ lại dùng trân châu bảo thạch đắt đỏ tạo thành bức họa “ giang sơn như thử đa kiều” trên trần xe…
Thu Địch Phỉ ngồi trong xe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-dao-vi-lieu-quan-tam-tuy/1476798/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.