Mộ Thiên Sơn đi vào phòng, nhìn Hoa Bách Hoa hỏi “ cung sa điểm xong chưa?”
Hoa Bách Hoa kính cẩn, hiền thục cúi đầu đáp “ hồi cung chủ, đã điểm xong rồi”
Thu Địch Phỉ thấy Hoa Bách Hoa thay đổi thái độ thì giật mình không thôi, đúng là hung hăng bắt nạt chuột, còn gặp đại gia mèo thì ỉu xìu như bánh tráng gặp mưa.
Không biết khi đại gia mèo thất thế thì lại ỉu xìu trước mặt ai đây?
Thu Địch Phỉ vẫn chưa hoàn hồn thì Mộ Thiên Sơn đã đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, nâng hai tay nàng lên.
Mộ Thiên Sơn nhìn thấy dấu thủ cung sa trên tay Thu Địch Phỉ thì tươi cười thỏa mãn nói “ không tệ, không tệ. Bách Hoa công lực điểm thủ cung sa của ngươi lại tăng thêm một tầng rồi”
Thu Địch Phỉ thấy hai cánh tay trắng bóc của nàng cứ vậy mà bại lộ trước mắt Mộ đại gia thì ngượng ngùng không thôi, hận bản thân không thể rút tay lại hoặc là cầu cho Mộ đại gia đột nhiên bị mù đi…
Thu Địch Phỉ giãy dụa rút tay lại, cố lấy bình tĩnh nói với Mộ Thiên Sơn “ đại…gia…đại…cung chủ, ta khi nào có thể về nhà?”
Mộ Thiên Sơn nghe Thu Địch Phỉ gọi mình là cung chủ thì sắc mặt tối lại, thanh âm không vui “ Hương Hương, sao lại tùy tiện thay đổi cách xưng hô? Sau này không được gọi bậy vậy nữa, nhớ rõ, ta thích nghe ngươi gọi ta là đại ca”
Thu Địch Phỉ bó tay, nói chuyện với mấy người biến thái thực là hại não.
Thu Địch Phỉ âm thầm cắn răng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-dao-vi-lieu-quan-tam-tuy/1476800/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.