Thu Địch Phỉ mắt không nháy, nhìn chằm chằm Hoa vương gia, ánh mắt chăm chú mà suy tư làm cho trên mặt Hoa vương gia hiện ra chút chờ mong.
Hồi lâu, Thu Địch Phỉ mới lên tiếng “ sắc trời không còn sớm, đã tới lúc nghỉ ngơi rồi, xin hỏi vương gia ta sẽ ngủ ở đâu?”
Hoa vương gia thần sắc ngẩn ngơ, giống như không nghĩ Thu Địch Phỉ sẽ nói những lời này.
Mặt phấn vương gia ôn nhu nói “ ngươi muốn ngủ ở đâu thì ngủ ở đó đi” dừng lại một chút, ánh mắt thâm thúy nhìn hai má Thu Địch Phỉ, nhẹ giọng nói tiếp “ dù sao bây giờ cũng là buổi tối, ngủ như thế nào là do ngươi quyết định”
Thu Địch Phỉ thần sắc cả kinh, hai mắt trừng lớn nhìn khuôn mặt vui vẻ của Hoa vương gia, kìm lòng được mà bật kêu lên “ ngươi là Đại Bảo”
Hoa vương gia tươi cười như hoa, hân hoan nói “ ngươi cuối cùng cũng nhớ ra ta, Tiểu Bảo”
Lúc này trong lòng Thu Địch Phỉ có trăm ngàn câu hỏi và nghi vấn, nàng không thể nào ngờ được cháu trai ngơ ngơ ngác ngác, ngây ngốc ngu ngơ của thừa tướng Mẫn quốc lại trở thành Hoa vương gia dưới một người mà trên vạn người của Lăng quốc.
Nhìn mặt phấn vương gia vẫn mỉm cười nhìn mình, Thu Địch Phỉ lúng ta lúng túng hỏi “ ngươi rốt cuộc là Uông Tử Lâm hay là Hoa vương gia của Lăng quốc?”
Hoa vương gia ôn nhu đáp “ ta là Hoa vương gia của Lăng quốc, ta tên gọi là Tấn Hoa, nhưng mà Tiểu Bảo, ta thích nghe ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-dao-vi-lieu-quan-tam-tuy/216351/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.