Văn Vũ Lạc đang tắm xong, nằm trên giường nhắn tin. Không bao lâu sau, bên kia đã trả lời.
X: 【 Tôi sẽ không hỏi cậu ta. 】
X: 【 Tôi sẽ đợi em nói cho tôi biết. 】
X: 【 Phải nói là, sẽ đợi đến ngày em nguyện ý nói cho tôi nghe. 】
Gương mặt nghiêng của Văn Vũ Lạc ép vào gối, hàng mi khẽ run.
【 Em ngủ đây. 】 Không nói thêm gì với Từ Vân Khoát nữa, Văn Vũ Lạc trả lời một câu này.
【 Được, ngủ ngon. 】
【 Anh về ký túc xá chưa? 】 Nghĩ ngợi, Văn Vũ Lạc quan tâm hỏi.
【 Chưa, giờ vẫn còn ở ngoài. 】 Từ Vân Khoát đáp.
Ngay sau đó, Từ Vân Khoát chụp một tấm ảnh gửi qua cho cô. Trong ảnh có máy tính và bàn phím, khung cảnh xung quanh trông rất giống ở tiệm net.
【 Tiệm net ạ? 】
【 Ừ. 】
Giờ này rồi mà còn đi tiệm net. Nhưng đó là tự do của người ta.
Cuộc sống của Từ Vân Khoát chắc chắn rất phóng khoáng và tự tại, nhưng đồng thời vẫn có thể chăm lo cho việc học.
【 Sẽ không chơi quá muộn đâu, 12 giờ là về. 】 Tin nhắn mới hiện lên trong khung chat.
Văn Vũ Lạc gõ chữ: 【 Vâng. 】
【 Anh chơi đi, em ngủ đây. 】
Bên kia lại gửi tới một câu chúc ngủ ngon, Văn Vũ Lạc không nhắn lại gì nữa, đặt điện thoại xuống bên gối.
Cô mở mắt ngẩn người một lúc, đêm nay cuối cùng vẫn bị mất ngủ, không biết bao lâu sau mới chìm vào giấc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807108/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.