Trời đã khuya, bóng đêm bao trùm, sắp 10 giờ đêm, Văn Vũ Lạc cũng không biết bên ngoài còn có bán trái cây hay không.
Nếu không mua được trái cây, mua một ít đồ ăn khác cũng được. Từ Vân Khoát nắm tay cô rời khỏi bệnh viện.
Lòng bàn tay anh ban đầu hơi lạnh, nhưng khi mười ngón tay đan vào nhau, dần dần trở nên ấm áp. Sức mạnh từ lòng bàn tay anh cũng khiến lòng cô vững vàng hơn.
Lúc ra khỏi bệnh viện, Văn Vũ Lạc để ý thấy một người đàn ông say khướt đang ngồi xổm hút thuốc ở cổng, trước mặt là hai ba mẩu thuốc lá.
Là gã bụng bia đã sáp lại gần cô một cách đáng khinh lúc cô đến bệnh viện.
Ánh mắt chợt chạm phải đối phương, Văn Vũ Lạc nhíu mày, dời tầm mắt đi, theo bản năng nép lại gần Từ Vân Khoát hơn một chút.
Từ Vân Khoát quay đầu nhìn cô, cũng chú ý đến gã say bên kia, thấy gã đang nhìn về phía cô gái bên cạnh mình, anh lạnh lùng phóng một ánh mắt sắc lẻm qua.
Thì ra là đến bệnh viện thăm bạn trai. Chậc.
Thằng nhóc kia tuy còn trẻ nhưng trông không phải loại dễ chọc.
Gã say phủi phủi tàn thuốc, đứng dậy khỏi mặt đất, chân đã tê rần vì ngồi xổm. Gã đá đá chân mấy cái, cảm giác tê dại tan đi, rồi kẹp điếu thuốc tản bộ đi mất.
Nhiều cửa hàng gần bệnh viện đã đóng cửa, trừ cửa hàng tiện lợi và một siêu thị. Bên kia đường có một sạp trái cây vẫn còn mở, bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807131/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.