Lúc này, cuộc thi hùng biện đã tiến đến giai đoạn cuối cùng là hùng biện tự do. Trong giai đoạn này, bất kể là biện thủ ở vị trí nào, chỉ cần bấm chuông giành quyền phát biểu trên bàn là có thể đứng lên biện luận hoặc phản bác quan điểm của đối phương. Giai đoạn này cũng là cao trào của toàn bộ cuộc thi.
Tốc độ phản ứng của Văn Vũ Lạc quá nhanh. Hầu như mỗi lần biện thủ đối phương vừa nói xong quan điểm của mình, cô dường như không cần thời gian suy nghĩ, đã lập tức bấm chuông giành quyền phát biểu, sau đó đứng lên phản bác. Lý lẽ đầy đủ, quan điểm sắc bén, không một lời thừa thãi. Thế công của cô quá mãnh liệt, biện thủ phía đối phương ban đầu còn có thể đỡ được, đến sau này cả bốn biện thủ ngơ ngác ngồi tại chỗ, phải mất vài giây mới có người bấm chuông.
Về phía Văn Vũ Lạc, cô cũng không phải lúc nào cũng giành quyền. Dù cô là biện 3 phụ trách công biện, nhưng người phụ trách công biện còn có biện 2 là Mộc Tử Nhiên. Có thể thấy trong đó có hai lần, Văn Vũ Lạc đã không giành chuông mà nhường cơ hội cho Mộc Tử Nhiên ngồi bên trái mình. Vì vậy có sự so sánh, Mộc Tử Nhiên biểu hiện cũng rất tốt, quan điểm cô ấy đưa ra cũng rất rõ ràng và logic, nhưng khí thế rõ ràng yếu hơn Văn Vũ Lạc rất nhiều. Mỗi khi Văn Vũ Lạc đứng lên phát biểu, cô giống như một mỹ nhân lạnh lùng, cao ngạo đang nghiền ép chúng
sinh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807138/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.