Văn Vũ Lạc mất hai giây mới hiểu được ý tứ sâu xa trong lời nói của anh, vành tai cô hơi ửng hồng.
Cô ngẩng đầu lên, cố tình trêu lại anh: “Nhưng nhà vô địch không chỉ có mình em, cả nhóm em cùng là nhà vô địch.”
Từ Vân Khoát véo má cô, “Trong mắt anh.” “Nhà vô địch chỉ có một mình em.”
—–
Cuộc thi kết thúc, bất kể kết quả thế nào, cả nhóm phải cùng nhau ăn một bữa tối. Đây là điều đã hẹn trước khi thi, huống chi hôm nay còn giành được chức quán quân cấp trường. Mộc Tử Nhiên đề nghị sau khi ăn xong thì cùng đi hát karaoke để ăn mừng cho đã, mọi người không có ý kiến, cô ấy đặt phòng trước.
Bữa tối, Mộc Tử Nhiên gọi cả Chung Tuyết và Hướng Lan Lan đến, mọi người ngồi quây quần thành một bàn lớn. Nhà hàng do Từ Vân Khoát chọn, ở Thụy Hi Hiên, vì anh đã nói anh mời.
Thụy Hi Hiên là một nhà hàng sang trọng trong trường, món ăn phong phú và hảo hạng. Trước đây Mộc Tử Nhiên và mọi người chưa từng đến quán này, lúc ăn cơm luôn miệng nói là được thơm lây của Văn Vũ Lạc, còn chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Nói mới nhớ, từ lúc yêu Văn Vũ Lạc đến giờ, Từ Vân Khoát vẫn chưa chính thức mời các bạn cùng phòng của cô ăn cơm. Lần này cả ba bạn cùng phòng của Văn Vũ Lạc có mặt, xem như đã hoàn thành việc này.
Trong đó, Đơn Tiêu Tiêu tuy không phải là bạn cùng phòng của Văn Vũ Lạc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807139/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.