Sáng hôm sau, Văn Vũ Lạc ngủ một mạch đến mười giờ, lúc tỉnh dậy cảm thấy đầu rất nặng.
Trước đây cô chưa bao giờ dậy muộn như vậy, kể cả là cuối tuần. Bởi vì cuối tuần phải đến quán board game làm thêm, 10 rưỡi bắt đầu làm việc, nên cô thường dậy lúc 7 rưỡi hoặc 8 giờ. Sau đó, cô sẽ tự học một tiếng ở ký túc xá hoặc khu tự học của nhà ăn trường rồi mới đi làm. Hôm nay lại ngủ thẳng đến giờ sắp đi làm.
Trên điện thoại có một tin nhắn WeChat chưa đọc của Từ Vân Khoát. X: [Bảo bối, anh ở dưới lầu.]
Tin nhắn này được gửi từ mười phút trước. Sao anh ấy không gọi điện cho cô nhỉ.
Văn Vũ Lạc gãi gãi đầu, trả lời: [Em mới tỉnh.] [Báo thức không đánh thức được em.]
Khung chat hiện lên câu trả lời của đối phương: [Đoán được rồi.] [Không sao, giờ này còn sớm.]
Là còn nửa tiếng nữa…
Nhưng hình như tối qua cô còn chưa rửa mặt, cũng chưa tắm, trên người chắc vẫn còn mùi.
Tối qua Văn Vũ Lạc uống đến mức mất trí nhớ tạm thời, chỉ có một ký ức mơ hồ, hình như cuối cùng là Chung Tuyết và các bạn đã dìu cô lên lầu.
Bây giờ nghĩ lại, thật mất mặt, chỉ có cô và Đơn Tiêu Tiêu say, những người khác không khoa trương như vậy.
Còn nữa, tối qua lúc say, cô có nói linh tinh gì với Từ Vân Khoát không nhỉ.
Không có nhiều thời gian để hồi tưởng, Văn Vũ Lạc vội vàng xuống giường.
Lúc này Hướng Lan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807142/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.